Lục Cảnh Diệu khẽ cong khóe miệng lên, ngờ đáp mà chỉ dạy Tần Dư Kiều chơi mạt chược.
“ Tần tiểu thư ... cô năm nay bao tuổi ?.” Trương Kì dùng giọng bình thản nhất hỏi cô.
Tần Dư Kiều cảm thấy tên Trương Kì chuyện khiến khác cảm thấy thoải mái, thể dùng từ chính xác để miêu tả cảm nhận của cô lúc , đang định lên tiếng thì Dương Nhân Nhân cô trả lời: “ Nhỏ hơn so với Đông Đông hai tuổi, 26.”
“ Thật đúng là con trẻ, .” Trương Kì Tần Dư Kiều .
Ý là cô già ? Tần Dư Kiều liếc mắt Trương Kì một cái, đối diện cô là Lục Gia Anh khẽ một tiếng: “ Sao thể như , thoạt chỉ tưởng Tần tiểu thư mới đôi mươi.”
Trương Kì khóe miệng giật giật, định mở miệng thì lên tiếng: “ Ù, cùng màu, nhà cái mò kim đáy biển.” Lục Cảnh Diệu cắt ngang lời của Trương Kì, ngửa hết quân bài mạt chược bàn của Tần Dư Kiều, đó sắc mặt hớn hả, hai mắt liếc xéo Trương Kì, : “ Chị dâu, còn tiền để ăn cơm , nếu trả tiền thua mạt chược cho em , tổng cộng mỗi 5832 tệ.”
“ Aiz, tên nhóc xa .” Lục Gia Mẫn mắng: “ Rốt cuộc là vận may từ tới.”
“ Đều là do Tần tiểu thư mó bài , là vận may của cô .” Lục Cảnh Diệu mỉm , nghiêng Tần Dư Kiều: “ Phải ?.”
Tần Dư Kiều đáp : “ Là do kĩ thuật chơi bài của Lục thiếu giỏi.”
Trương Kì dường như nhớ tới chuyện gì đó: “ Chú Sáu, mấy ngày nay đồn chú và nữ nhân viên kế toán cao cấp chia tay, việc là thật giả ?.”
Lục Cảnh Diệu nâng mắt Trương Kì nhưng trả lời luôn.
Trương Kì tiếp: “ Bảo hôm nay rảnh rỗi tới chỗ đánh bại chúng , thấy qua cô gái , chị cả, chị gặp qua ?.”
Trong lòng Dương Nhân Nhân đương nhiên vẫn hướng về Lục Cảnh Diệu, cho nên chuyện hiển nhiên cũng cho : “ Người thì chị gặp qua, nhưng mà cô và công ty của Cảnh Diệu hợp tác ăn. Kì thực vị tiểu thư họ Diêu cùng với Cảnh Diệu chính thức mắt trong nhà, cho nên em tin đồn bên ngoài cũng là lạ, khả năng hai yêu thực sự, chuyện chia tay chỉ là lời đồn.”
“ Đương sự đang ở đây ?.” Trương Kì bám riết chịu buông: “ Chú Sáu, rốt cuộc thế , chúng đều là trong nhà mà.”
Lục Cảnh Diệu ngẩng đầu, một cách xán lạn, lúc mở miệng chuyện giọng ôn hòa, Tần Dư Kiều cảm thấy một dòng nhiệt nóng đang thổi màng nhĩ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-33.html.]
“ Em và Diêu Tiểu Ái cũng từng qua , nhưng cảm thấy hợp, tuần chia tay.” Lục Cảnh Diệu bình thản, đó dáng vẻ lười biếng lên sửa sang chiếc caravat màu hồng: “ Em toilet.”
Lục Cảnh Diệu từ toilet cánh tay nắm lấy, đầu là Lục Gia Anh: “ Sao ?.”
Lục Gia Anh Lục Cảnh Diệu một lượt đó : “ Đi theo chị.” Rồi kéo phòng khách nhỏ.
Phòng khách nhỏ bật đèn, Lục Gia Anh kéo Lục Cảnh Diệu trong phòng đó khóa cửa , mở chiếc đèn đặt ở đất cạnh sofa, đó bộ ánh chiếu sáng khắp căn phòng nhỏ.
Lục Cảnh Diệu híp hai mắt , chờ Lục Gia Anh lên tiếng .
“ Em rốt cuộc ?.”
Lục Cảnh Diệu: “ Em gì là ?.”
“ Người khác thì , nhưng chị em hôm nay là vì ai mà em tới đây. Ngày hôm qua em còn kì lạ hơn là hỏi thăm động tĩnh bên chị cả ...” Lục Gia Anh cảm thấy khó mở miệng, đó thẳng vấn đề một cách dứt khoát: “ Người con gái chị cả coi là con dâu của , em như ... ... ... nên .”
“ Cái gì nên chứ?.” Lục Cảnh Diệu bắt đầu tức giận, chiếc đèn đặt ở đất chiếu lên gương mặt tuấn tú trắng nõn của Lục Cảnh Diệu, nhưng cho thấy cảm giác mơ hồ rõ ràng. Anh mở miệng chuyện, thanh âm qua chút lười biếng khàn khàn, giống như giọng từ nơi xa xôi vọng tới.
“ Cô là của Hi Duệ.”
Lục Gia Anh ngây ngẩn cả , lời: “...”
Lục Cảnh Diệu tựa tường, thấy vẻ mặt khiếp sợ của Lục Gia Anh nên lời: “ Chị hai, chị xem, em theo đuổi phụ nữ của em, gì mà nên chứ?.”
Lục Gia Anh há mồm, hàng lông mày nhíu chặt : “ Nếu như Tần tiểu thư là của Duệ Duệ mà cô còn đồng ý qua với Đông Đông, thì quả là vô phép.”
“ Không liên quan tới cô .” Giọng Lục Cảnh Diệu ảm đạm: “ Bây giờ cô chẳng nhớ gì cả.”
Lục Gia Anh: “ Không nhớ là ý gì?.”
Ánh mắt của Lục Cảnh Diệu như bóng đèn chợt tắt sáng, lồng n.g.ự.c nóng như lửa đốt, giọng cũng mang theo lửa giận, trong lời còn vẻ kì quái: “ Em đầu cô kẹp cửa, đá đập chứ!.”