Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa

Chương 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồi Tần Dư Kiều còn học, trong lớp cô một bạn nam biệt danh là "bạn của các thiếu nữ", chuyên tháo gỡ rắc rối của các bạn nữ, dù là chuyện bình thường, thậm chí là một vấn đề dậy thì đều rõ.

Kiến thức của về vấn đề "ưu phiền tuổi mới lớn" khi còn nhiều hơn cả các giáo sư dạy môn giáo dục sinh lý, cho nên đặc biệt thiết với các bạn nữ trong lớp, mà các nữ sinh lớp cô ai cũng thích đến học hỏi kinh nghiệm từ hơn.

Cho nên khi Lục Cảnh Diệu tươi đến tham dự "cuộc vui" của hội phụ nữ, Tần Dư Kiều thầm nghĩ Lục Cảnh Diệu đàn ông "bạn của các phụ nữ" trong truyền thuyết .

“ Tần tiểu thư cũng thích chơi mạt chược ?.” Lục Cảnh Diệu lên tiếng hỏi cô, giọng đỗi thiết.

Tần Dư Kiều chỉ cảm thấy khi Lục Cảnh Diệu , cô chút hoảng loạn, hoảng loạn dẫn đến đầu óc bế tắc, quên mất nên xưng hô thế nào, cuối cùng cô đành : “ Cha của Hi Duệ ...”

: “ Tần tiểu thư khách sáo như , cứ gọi là chú Sáu* là .” Người lên tiếng là Lục Gia Anh.

(*) Chỗ tác giả sử dụng từ老六 ý chỉ Lục Cảnh Diệu là con thứ 6.

“ Ha Ha” Lục Cảnh Diệu càng tươi hơn, nhưng nhanh khôi phục dáng vẻ bình thường của , đó khẽ cong khóe miệng lên: “ Tần tiểu thư gọi như thấy già .”

“ Không già ? Con trai cũng 7 tuổi .” Tần Dư Kiều đối diện với khuôn mặt đoan trang , cũng tầm hơn ba mươi tuổi: “ Về Tần tiểu thư khi còn gọi em là chú. Hai khả năng sẽ kém vai vế với .”

“ Chị năm, cảm ơn chị nhắc nhở em.” Lục Cảnh Diệu , nụ của rõ mang hàm nghĩa gì, ánh mắt đang Tần Dư Kiều bỗng nhiên chuyển hướng, về bàn mạt chược, giống như đang nghiên cứu nên đánh con gì tiếp theo.

Tần Dư Kiều ngẩng đầu phụ nữ đối diện, thì cô chính là chị thứ năm của Lục Cảnh Diệu – Lục Gia Mẫn.

Vừa nãy, Lục Gia Mẫn rằng vai vế của cô so với Lục Cảnh Diệu về sẽ kém một bậc, ý cô hiểu rõ, chính là cô sẽ gả cho Lục Nguyên Đông thì sẽ trở thành cháu dâu của , đúng là kém vai vế thật.

Đối với lời đùa , Tần Dư Kiều cảm thấy gì đáng ngượng cả, nhưng vì da mặt mỏng hơn nữa nhiệt độ bên trong nhà quá nóng nên cô cảm thấy gò má nóng lên.

Dương Nhân Nhân thấy sắc mặt ửng hồng của Tần dư Kiều, liền bảo vệ nàng dâu tương lai: “ Tần tiểu thư cứ coi trong nhà, đừng để ý mấy câu đùa .”

“ Oan uổng quá. Chị dâu, em cũng chỉ giúp chị mau chóng uống chén con dâu của Tần tiểu thư, chẳng lẽ chị mau sớm uống chén ?.” Giọng của Lục Gia Mẫn vang, khiến cho đều tươi rạng rỡ.

Lời ... thì Tần Dư Kiều quả là thấy ngượng, Lục Gia Anh qua, lên với cô: “ Em nhường cho chị chơi.”

Kết quả, Lục Gia Anh mỉm, ấn bả vai của Tần Dư Kiều xuống: “ Thay chị đánh vài ván, thắng thì em cầm, thua thì tính cho ... chú Sáu.”

Bị chỉ đích danh, Lục Cảnh Diệu nhanh chóng lên tiếng: “ Chị hai, thì chị ý đồ cả.”

“Để xem khi nào thì em thắng lớn , đừng hòng mua vui chị.” Lục Gia Anh chút nể nang, phản pháo .

, chú Sáu gần đây buôn bán lời ít, năm nay thị trường hóa chất phát triển mạnh mẽ, lời nhiều. Còn kể đến chuyện cha thiên vị nhất là em.” Lời là của vợ trai thứ ba trong nhà họ Lục – Trương Kì. Dáng khá duyên dáng.

“ Vất vả nhất cũng chính là em, cha thiên vị em, em cũng hy vọng giống như ba, bản nghỉ ngơi suốt ngày, thi thoảng còn xuất ngoại một chuyến.” Lục Cảnh Diệu vô tội, mang theo chút ghen tị, dứt lời, khiến cho cả bầu khí bỗng ngưng .

Nhất là Lục Gia Anh, kiềm chế mà ho khan vài tiếng.

Ở đây đều đổi sắc mặt lời của Lục Cảnh Diệu, chỉ mỗi Tần Dư Kiều là vẫn duy trì nét tự nhiên, cô tự nhiên bởi căn bản hề trai thứ ba của Lục Cảnh Diệu cha cắt chức, đó đưa theo tình nhân nước ngoài du lịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-32.html.]

Vốn là chuyện hổ, nghĩ tới chuyện Lục Cảnh Diệu sẽ nhắc đến, khí trở nên kì lạ, nhưng mà mấy phụ nữ ở đây đều bản lĩnh giỏi đối phó với những tình huống như , giả thái bình.

Nhất là chị em nhà họ Lục, một phụ trách an ủi Trương Kì, còn thì trách mắng Lục Cản Diệu: “ Chú Sáu, chú nên cân nhắc khi chuyện chứ, chị dâu, chị đừng để ý tới chú .”

Trương Kì : “ dám so đo với chú Sáu, về ăn cơm ở trong nhà nữa phỏng chừng còn nhờ chú Sáu nhà các chị xem đồng ý .”

Không khí rơi trạng thái yên lặng.

Tần Dư Kiều thầm trong lòng, định im xem kịch tiếp, cô lén lút Lục Cảnh Diệu, sắc mặt của vẫn lạnh nhạt như , qua một lúc, mới lên tiếng: “ Chị dâu yên tâm, nếu ngại mà cần tới Cảnh Diệu cho miếng cơm, em cũng sẽ ...” Lục Cảnh Diệu đang một nửa thì Lục Gia Anh đ.ấ.m cho một cái, cong cong khóe miệng, tiếp.

Dương Nhân Nhân cầm cốc uống ngụm nước, suýt chút nữa phun hết ngoài, đầu ho khan, Tần Dư Kiều xoay giúp bà xoa lưng, Lục Cảnh Diệu liếc một cái, đó cụp mắt xuống.

Lục Gia Anh hì hì lôi kéo Lục Cảnh Diệu tới bên Tần Dư Kiều xuống ghế: “ Tần tiểu thư đang đánh con nào, em tới giúp cô . Đừng để Tần tiểu thư thua em bỏ tiền, bắt nạt em.”

Đối với sự sắp xếp của Lục Gia Anh, Lục Cảnh Diệu lòng, kiềm chế sắc mặt tàn khốc của , bày vẻ mặt hớn hở, mở miệng: “ Vậy em sẽ dạy cho cô .”

Tần Dư Kiều cảm thấy hôm nay Lục Cảnh Diệu đáng đánh đòn.

Lục Cảnh Diệu bên cạnh Tần Dư Kiều, chỉ một chút nữa thôi thể chạm đến tai của cô. Lục Cảnh Diệu nghiêng dựa ghế của Tần Dư Kiều, tay đặt ở lưng ghế, tay trái từ phía vòng lên bàn mạt chược của Tần Dư Kiều, chỉnh quân bài, chép miệng, dáng của một thầy.

“ Chị hai đúng là kẻ hại , đụng đến bài thì đến thế , cố ý để cho Tần tiểu thư đưa chị lên sân khấu trình diễn.” Lục Cảnh Diệu với Lục Gia Anh.

Lục Gia Anh: “ Không bài trong tay em, đến cũng thể biến thành ?.”

Lục Cảnh Diệu cho là đúng: “ Nhà cái là ai?.”

“ Không là em và Tần tiểu thư ?.” Lục Gia Mẫn đáp.

Lục Cảnh Diệu lắc đầu bật , ngón tay trắng nõn thon dài rút quân bài dư thừa tam đồng hẩy , đó bàn tay ở lưng ghế huých nhẹ lưng của Tần Dư Kiều: “ Mó một quân về.”

Tần Dư Kiều cảm thấy bối rối, tuy rằng Lục Cảnh Diệu dựa cô nhưng cô cảm thấy bên tai như đang thổi khí trong khiến cảm thấy khó chịu, tiện tay mó một quân đưa cho Lục Cảnh Diệu, Lục Cảnh Diệu qua quân bài, đó “ a “ một tiếng: “ Tần tiểu thư, vận may của cô quả là tệ.”

Dương Nhân Nhân và Lục Gia Mẫn cùng chỗ với Lục Gia Anh thấy, thấy Lục Cảnh Diệu , lên tiếng hỏi: “ Chú Sáu, chú định thắng ?.”

Lục Cảnh Diệu lắc đầu, đáy mắt hàm chứa ý : “ Nhìn nhầm.” Sau đó đem quân bài mà Tần Dư Kiều đánh , khẽ chạm nhẹ bả vai của Tần Dư Kiều: “ Mó một quân nữa.”

Tần Dư Kiều đầu: “ Cha Hi Duệ, nếu ở ghế , đánh.”

“ Không , như học mới nhanh.” Lục Cảnh Diệu thẳng thừng từ chối đề nghị của Tần Dư Kiều, đó cúi xuống, nhắc nhở cô về vấn đề xưng hô: “ Cô cũng đừng lúc nào cũng gọi là cha Hi Duệ, nếu cảm thấy gọi là chú Sáu kì quái thì gọi một tiếng Sáu cũng , cũng coi như uổng công đây dạy cô chơi mạt chược kiểu thành phố S.”

“ Còn Sáu cơ đây, ho quá.” Lục Gia Mẫn nở nụ : “ Tần tiểu thư, đừng ngại, cứ kêu là chú Sáu cũng , chờ trở thành một nhà thì thể gọi là Lục mà chính thức gọi là chú Sáu.”

Lục Cảnh Diệu haha, đáp .

Đối với chuyện xưng hô với Lục Cảnh Diệu đúng là khó cho Tần Dư Kiều, nhiệt độ trong phòng nóng, ở đằng còn một chiếc ‘ máy sưởi di động’, Tần Dư Kiều cảm thấy gáy như đang đốt than, đầu, dùng giọng dứt khoát nhất gọi Lục Cảnh Diệu: “Lục thiếu.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận