Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa

Chương 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Dư Kiều vốn là thành phố G, nên ở thành phố S thể gặp bạn học cũ đúng là chuyện trùng hợp thể trùng hợp hơn.

Sau khi lên Audi, Đỗ Loan Loan, bạn gái của Hứa Thực sửa móng tay ngẩng đầu cố tình hỏi: "Hứa Thực, cô gái là bạn học của thật ?"

Hứa Thực khởi động xe, : "Hồi cấp 3."

Đỗ Loan Loan líu lưỡi: "Em hồi cấp 3 bạn học béo như ."

"Học chung năm lớp 10, đó nước ngoài, nhiều năm gặp." Hứa Thực cũng chút thể hiểu nổi: "Lúc học cấp 3 cô béo như thế, Tần Dư Kiều khi còn là hoa khôi của trường ."

đường gặp chuyện may nên Tần Dư Kiều đến chỗ xem mắt muộn một chút, điều đối phương thể xem là khá kiên nhẫn, khi cô đến cũng biểu hiện bực gì.

Tần Dư Kiều chậm rãi xuống, đàn ông từ từ ngẩng đầu lên, con ngươi co , vẻ mặt hề giấu giếm sự kinh ngạc của , cầm bình lên, rót cho Tần Dư Kiều, : "Trà Phổ Nhĩ ở đây đậm, Tần tiểu. thư dùng quen ."

"Cám ơn." Tần Dư Kiều nhận lấy tách Phổ Nhĩ, khẽ ngửi lấy mùi hương thoang thoảng bay lên.

Sau khi ăn xong, Lục Nguyên Đông đưa Tần Dư Kiều về. Tần Dư Kiều từ chối: “Không cần rắc rối như , hôm nay cũng lái xe.”

Lục Nguyên Đông gật đầu, ánh mắt theo bóng dáng của Tần Dư Kiều lên xe, đúng lúc , tiếng di động vang lên, là điện thoại của Giang Nham. Đầu dây bên phía Giang Nham ồn, loáng thoáng tiếng í ới của các bên cạnh, mà thấy thực khó chịu.

Giang Nham rủ qua đó chơi, Lục Nguyên Đông đang nghĩ xem, lúc trở về nên thế nào với cha về buổi gặp mặt thành công . Trong đầu hiện lên gương mặt của xem mặt ban nãy, ngại thật, theo đuổi một thịt, đối với béo hề hứng thú.

Tần Dư Kiều dạo tại quảng trường Đức Lợi trong thành phố S, cuối tuần nơi đây khá đông đúc, ồn ào náo nhiệt, bên đường hàng loạt những tấm biển quảng cáo nhấp nháy ánh đèn, ở ánh đèn bắt mắt nhất là hình ảnh nữ minh tinh quảng cáo sản phẩm trang sức đá quý, càng thêm chói mắt, giống như viên kim cương đang phát ánh sáng lấp lánh.

Tần Dư Kiều dạo nửa ngày tại các cửa hàng bán đồ trang sức nhưng vẫn chọn món đồ ưng ý, cuối cùng cô dừng ở tầng 6, mua một cái đồng hồ Thụy Sĩ dành cho nữ. Người bán hàng xin điện thoại của cô, vẻ mặt tươi đăng kí thẻ VIP cho cô.

Lúc Tần Dư Kiều trở Bạch gia, giúp việc hỏi cô ăn chút gì , Tần Dư Kiều lắc đầu, tiếng quát mắng ở gác vọng xuống, là của cô tên là Bạch Diệu, Tần Dư Kiều hỏi giúp việc: “ Chị họ về nhà ?”

Cậu cô con gái tên là Bạch Quyên, là một tính tình nóng nảy, nghiệp Đại Học xong âm thầm kết hôn. Đám cưới sáu năm bây giờ đòi ly hôn.

Bạch Quyên đến rủ Tần Dư Kiều uống rượu, Tần Dư Kiều : “ Em thể uống rượu.”

“ Chị quên mất.” Bạch Quyên tự chủ , đến quầy rượu lấy một chai, hai mắt m.ô.n.g lung chằm chặp ly rượu: “ Mẹ em ở Anh khỏe ?”

“ Rất khỏe.” Tần Dư Kiều đối diện với Bạch Quyên, thêm: “ Sức khỏe của , chị cũng đừng nên chọc giận , đổ bệnh chị sẽ đau lòng.”

Bạch Quyên : “ Em nghĩ chị lắm , chị thể hiểu , lúc em náo loạn đòi ly hồn thì ông đồng ý. Đến lúc chị ly hôn thì ông cái thái độ !.”

Tần Dư Kiều lên, miễn cưỡng : “ Hai việc giống .”

Bạch Quyên trả lời: “ Cũng đều là chuyện ly hôn.”

Tần Dư Kiều : “ Muốn ly hôn cũng nguyên nhân, hơn nữa Bạch gia còn dựa rể.”

Bạch Quyên và Trần Tri Trạch là điển hình của câu chuyện cổ tích về tình yêu giữa tiểu thư nhà giàu và trai nhà nghèo, vì tình yêu mà kết hôn, đó cũng vì tình yêu mà ly hôn, Bạch Quyên : “Nếu đây chị yêu , thì sẽ bao giờ kết hôn.”

Tần Dư Kiều buông tay: “ Đừng văn vẻ quá, em hiểu.”

Bạch Quyên nâng mí mắt, tỏ vẻ hứng thú chuyện tiếp với Tần Dư Kiều, : “ Thôi .”

Bước cửa, Bạch Quyên nhớ một chuyện, đầu hỏi Tần Dư Kiều: “ Hôm nay em xem mắt kết quả ?.”

Tần Dư Kiều tỏ vẻ nuối tiếc, lắc đầu: “ Không thành.”

Bạch Quyên: “ Không mắt?.”

“ Chị quá đề cao em .” Tần Dư Kiều hai bàn tay mập mạp của : “ Em nặng nề như , là 78 kg chứ 78 cân(*).”

(*) Cân là chỉ đo lường của Trung Quốc. 1 cân của TQ thì bằng ½ kg.

Bạch Quyên líu cả lưỡi : “ Cũng chỉ mới 78kg thôi mà.”

Tần Dư Kiều xong hai chữ “thôi mà“ liền như tiêm thuốc kích thích , buổi tối cô tập yoga một tiếng, gương cánh tay, bắp chân ú thịt, thể phân biệt là chân là tay.

Trước đây, cô thể thành bất kì động tác nào trong bài tập yoga, xoạc chân*, ưỡn phía như hình mũi tên*, bây giờ thì , chỉ thể một vài động tác cơ bản.

(*)

(*)

Khi cúi gập xuống, bụng thịt béo ú xô vô cùng khó chịu, khó chịu.

Mồ hôi thấm ướt da đầu, cô vật xuống sàn nhà, nghiêng đầu tấm gương ở tường, con gái bên trong sắc mặt ửng đỏ, trán ướt đẫm mồ hôi, da thịt trắng bóng béo mầm, Tần Dư Kiều chuyển tầm mắt sang trần nhà, đột nhiên nhớ một câu : “ Kiều Kiều, em gầy quá, nên béo lên chút nữa.”

Lời , ai từng với cô? Tần Dư Kiều đột nhiên cảm thấy chút buồn , cô bật thành tiếng, thật cũng , ít nhất về ai dám cô gầy, nghĩ , dậy, đẩy chiếc cửa gỗ tới toilet.

Tắm xong cảm thấy thoải mái, lúc liếc chiếc di động đặt sofa, thấy hai cuộc gọi nhỡ, một là của Tần Ngạn Chi, hai là của một dãy lạ.

Tần Dư Kiều tắt máy, ngủ.

Tần Dư Kiều con gái mà béo sẽ , đây cơ thể cô đạt tới con 100kg. Có đôi khi, Tần Dư Kiều gương nhận bên trong gương là . Sau , khi béo thành một thói quen, cô cũng quên hình dáng đây , chỉ khi xem những bức ảnh đây chụp, cô mới giật .

Người béo và gầy vốn là hai ở hai thế giới khác , đối đãi cũng khác biệt, Tần Dư Kiều coi như cũng an ủi phần nào.

Bạch Diệu là một tinh thần thể thao, trời tờ mờ sáng bảo giúp việc gọi Tần Dư Kiều dậy để chạy bộ.

Biệt thự Bạch gia tại Đông Giang - một nơi riêng biệt với thế giới bên ngoài. Vài năm gần đây gây chú ý của nhiều nhà đầu tư tới đây xây nhà và biệt thự, tuy rằng mỗi căn nhà đều thiết đầy đủ nhưng nhiều, kẻ tiền mua cũng chỉ dùng để đầu tư.

Do chạy trong bìa rừng nhân tạo bao bọc bởi con đường xi măng trắng đến nửa ngày cũng chẳng thấy bóng ai, ngay cả xe qua cũng thưa thớt, sáng sớm ở Đông Giang khí trong lành.

Tối hôm qua mưa, khí mang một mùi tươi mới, ướt át, Tần Dư Kiều giảm dần tốc độ chạy , đó chuyển sang bộ, chạy ở phía của cô: “ Kiều Kiều, cố gắng lên.”

Tần Dư Kiều thở hồng hộc, lắc đầu: “ Cậu , cháu nghỉ ngơi một lúc đuổi theo .”

Bạch Diệu xong ha hả, cũng chạy về phía tới chỗ cô, : “ Cậu kêu cháu chạy bộ cháu giảm béo, mà cháu rèn luyện sức khỏe, cháu xem các cô gái hiện nay đều gầy, thấy cháu như là cân đối.”

78kg mà cân đối? Tần Dư Kiều bật , nhưng phản đối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-3.html.]

Bạch Diệu tiếp: “ Mợ cháu đưa ảnh cháu cho Lục gia xem, Lục phu nhân vô cùng hài lòng, khen hết lời là cháu tướng phú quý, ngày hôm qua còn là bên nhà họ còn tính cả bát tự* của cháu.”

(*)Bát tự Hà Lạc ( sách ghi là Tám chữ Hà Lạc) là một hình thức bói toán xây dựng cơ sở triết lý của Kinh Dịch với các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành,. bằng cách lập quẻ Tiên thiên với hào nguyên đường và quẻ Hậu thiên; căn cứ giờ, ngày, tháng, năm sinh theo âm lịch và giới tính. (WIki)

Tần Dư Kiều chút đờ đẫn, mãi mới phản ứng : “ Cậu!”

Bạch Diệu vỗ vỗ vai Tần Dư Kiều: “ Đương nhiên là cháu ý, già chúng chỉ sốt ruột mà thôi.”

Tần Dư Kiều dừng , lấy khăn lông lau mồ hôi cổ: “ Cậu, cháu và Lục Nguyên Đông hợp.”

Bạch Diệu thảng thốt: “ Cậu cảm thấy Lục Nguyên Đông khá, Kiều Kiều, cháu nên cho một cơ hội.”

Tần Dư Kiều cảm giác thất bại, nhà họ Bạch đều . Nên thế nào nhỉ, cho dù là Bạch Quyên Bạch Diệu, cả hai đều tự tin về cô.

Lúc ăn sáng, Bạch Diệu dường như thôi, Tần Dư Kiều cũng lờ mờ đoán đó là chuyện gì, cô buông thìa xuống: “ Ông xảy chuyện gì ?.”

“Làm chuyện gì .” Gương mặt Bạch Diệu chút buồn, thở dài: “Kiều Kiều , cha và con gái thể hận suốt đời , cũng giống như và Tiểu Quyên, ?"

Tần Dư Kiều ‘uhm’ một tiếng.

Bạch Diệu thêm: “ Ông tuần tới thành phố S.”

Tần Dư Kiều ngước mắt: “ Ông tới gì?.”

Bạch Diệu: “Tân Vũ thua mua, ông hứng thú.”

Tần Dư Kiều nhạo: “ Ông tới mua một mảnh gỗ gì mà đáng quan tâm.”

Bạch Diệu: “.”

Tần gia là kinh doanh về gỗ, chuyển sang đầu tư ở nhiều lĩnh vực khác, chẳng hạn như về giáo dục .

Tần Dư Kiều uống hai ngụm sữa đậu nành nóng, cô : “ Cháu sẽ sắp xếp thời gian gặp ông .”

Cha và con gái chính xác là thù hận suốt đời, chỉ điều xa cách so với việc thù càng đáng sợ hơn. Thù hận ít nhất đó là một cảm giác mãnh liệt, tồn tại trong cơ thể con , ăn mòn m.á.u thịt và thần kinh của họ.

Mà xa cách, thời gian tích lũy theo ngày theo tháng cũng từ đó càng thêm xa lạ, cha con cũng chỉ còn liên hệ với bằng sợi dây mang tên m.á.u mủ tình thâm.

Sáng sớm tinh mơ, Tần Dư Kiều quần áo đó khỏi nhà, vì luôn chăm sóc, nên thói quen sinh hoạt hàng ngày của cô chậm chạp. Cô ném cả đống quần áo lên giường để chọn, lòng thì ném xuống, một buổi sáng chọn chọn , cả tủ quần áo lộn xộn hết cả lên.

Người con gái béo thì ghét nhất điều gì? Đó chính là lúc kéo khóa quần áo. Tần Dư Kiều buồn rầu hình gương, cô từng khoác lên hàng chục hàng trăm chiếc áo T-shirt, còn bây giờ, mấy trăm bộ quần áo, cũng thể che đậy ngấn thịt của cô.

Buổi chiều việc gì, ở đường cái, cô lái xe nhạc nước ngoài, ở gần nhà một công viên, cô dừng ở bãi đỗ xe bước xuống dạo trong công viên. Vườn hoa thể xem là một nơi đầy ắp kỷ niệm, những bông hoa hồng như những bông lửa ánh mặt trời, đỏ rực.

Gần công viên là một trường tiểu học, là trường thí điểm thứ hai ở thành phố S, hình như lúc đang trong giờ giải lao, khắp nơi đều tiếng trẻ con ầm ĩ, Tần Dư Kiều bên trong, bảo vệ nhiệt tình thò đầu từ chiếc cửa sổ nhỏ hỏi cô: “ Cô là phụ của học sinh , đăng kí .”

Tần Dư Kiều lắc đầu, khỏi trường tiểu học.

***

Hôm nay, Lục Hi Duệ giải một đề toán khó nên khen ngợi, cả lớp chỉ mỗi đáp án đúng, loại cảm giác thành tựu khiến tâm trạng của bé tăng vọt, hơn nữa còn kéo dài dứt, đến khi tan học vẫn còn lâng lâng.

Lúc tan học, Lục Hi Duệ lao vội khỏi cổng trường mà ở sân thể dục cùng bạn học đá bóng, bên ngoài, lái xe Vương Hữu Chí thấy đành trường tìm kiếm, rốt cuộc tìm thấy ở sân thể dục.

Lục Hi Duệ thấy lái xe qua chơi nữa, vài câu với đám bạn học về, cầm cặp xách chạy tới lái xe: “ Chú Vương, chú đến .”

Vương Hữu Chí ở bên cạnh Lục Hi Duệ từ khi bé mới hai tuổi, là lái xe của Lục Cảnh Diệu. Chuyên phụ trách đưa đón Lục Hi Duệ học, đối với Lục Hi Duệ, coi như con ruột, thêm đáng yêu, hề tính cách của tiểu thiếu gia con nhà giàu, bé luôn tươi thiện, trong lòng cảm thấy điểm bé và Lục vô cùng khác .

Lục Hi Duệ xe về nhà, cảm thấy chán nên lấy rubik chơi, rubik bé chơi lâu vẫn vứt bỏ. Có cha thấy đang chơi, kiềm nổi hứng thú liền cướp lấy để chơi, nhanh giải quyết xong, mặt biểu diễn cho xem, vóc của cha cao lớn nên bóng dáng của cha ôm trọn lấy bóng dáng bé xíu của , cha : “ Trò , lúc lên năm tuổi cha giải quyết êm .”

Anh Nguyên Đông từng cho bé hiểu thế nào là gien, đó liền dò hỏi suy nghĩ của Lục Hi Duệ: “ Tiểu Duệ, cảm thấy em thể là Thái Lan.”

“ Vì ?”

Lục Nguyên Đông: “ Bởi vì màu da.”

Lục Hi Duệ bể cá thủy tinh đang hiện lên bộ dáng vẻ của : “Người Thái Lan da đen ?”

Thật , Lục Hi Duệ cũng đen lắm, bé là đứa trẻ phát triển bình thường làn da săn chắc khỏe mạnh, hơn nữa hứng thú với bóng đá, ở ánh nắng mặt trời chạy tới chạy lui, khuôn mặt trắng đến phơi nắng tự nhiên sẽ đen .

Lục Nguyên Đông về màu da của bé chẳng qua là nhất thời đùa giỡn, nhưng mà đối với Lục Hi Duệ ảnh hưởng lớn vô cùng.

Cậu bé dám chạy tới hỏi cha nhưng cũng từ đó đối với màu da của con gái, để ý, chẳng hạn như trong sách vở TV xuất hiện những làn da đen, sẽ chăm chú quan sát.

Xin Ultraman (*)phù hộ, hy vọng châu Phi.

(*)Ultraman (Nhật: ウルトラマン Urutoraman?) là chương trình truyền hình của Nhật Bản về nhân vật hư cấu thể loại tokusatsu, "hiệu ứng đặc biệt". Ultraman xuất hiện đầu tiên là phim truyền hình thuộc tokusatsu viễn tưởng/kaiju/siêu hùng, Ultra Q: Ultraman: Các seri cổ tích hiệu ứng đặc biệt, một sự nối tiếp của seri Ultra Q. Chương trình sản xuất bởi Tokyo Broadcasting System và Tsuburaya Productions, và chiếu bởi TBS từ 17 tháng 7, 1966 tới April 9, 1967, tổng cộng 39 tập.

Dù Ultraman là seri đầu tiên của Ultra-being, nó vẫn là seri thứ hai của Ultra Series. Ultra Q là đầu tiên. Như một hiện tượng truyền thống ở Nhật, chương trình tá trứng của bắt chước chẳng khác gì các ảnh hưởng và , nó tiếp tục thông dụng đến ngày nay.

Để phân biệt các Chiến binh Ultra đến , Ultraman tham khảo như gốc

Ultraman (Nhật: 初代ウルトラマン Shodai Urutoraman?), Ultraman đầu tiên, Ultraman Hayata đơn giản như Man. (Wiki)

"Tần tiểu. thư mới về nước ?" Người đối diện quan sát cô hỏi.

"Anh gọi là Kiều ." Tần Dư Kiều nhạt, " về hồi tháng 10."

Lục Nguyên Đông mím môi, đó chủ động lấy thực đơn đưa cho cô, Tần Dư Kiều nhận lấy gọi một vài món thức ăn nhẹ, đó ngẩng đầu hỏi Lục Nguyên Đông: "Có vấn đề gì ?"

Lục Nguyên Đông lắc đầu: "Không gì."

Quán ăn gia đình đúng là tệ, chẳng trách bình thường hẹn cả tuần mới thể đến. Tần Dư Kiều từ tốn ăn hết một chén, đó Lục Nguyên Đông hỏi: "Thức ăn ở đây hợp khẩu vị ?"

Lục Nguyên Đông lắc đầu.

Tần Dư Kiều vốn chẳng kinh nghiệm xem mắt, nhưng đầu tiên cô Lục Nguyên Đông ý gì với . Một đàn ông nếu cảm thấy thất vọng với một phụ nữ thì sẽ biểu lộ rõ ràng, ví như khinh thường, bên ngoài khách sáo nhưng bên trong châm chọc, vẻ phóng túng, tuy vẻ mặt bình thản và che giấu nhưng từ tư thế lên nhiều điều. Ví như Lục Nguyên Đông cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, một cách tùy ý, rõ ràng, cực kỳ hài lòng với đối tượng xem mắt, là cô đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận