Tần Dư Kiều cảm giác bản năng của ngày càng trỗi dậy, mỗi khi thấy trẻ con là cảm xúc dâng trào, lồng n.g.ự.c giống như một nơi nào đó vì nụ của bọn trẻ mà nở đầy sắc xuân.
Chẳng lẽ do hóc môn nữ tiết quá nhiều?
Lục Hi Duệ im lặng mặt Tần Dư Kiều, mặc cho cô lau tóc của . Thế nhưng, càng thấy Tần Dư Kiều lau tóc cẩn thận như , cảm giác tủi trong lòng bé lặng lẽ xuất hiện.
Nếu bình thường thấy bé Lục Hi Duệ tủi vì , thì sẽ thấy đây chuyện bình thường. bản bé khác, theo tuổi dần tăng, đến năm 7 tuổi, bé Lục Hi Duệ thể che giấu cảm xúc cẩn thận, để khác phát hiện, vì theo suy nghĩ của , một " đàn ông" 7 tuổi vẫn còn đòi thật là một chuyện hết sức hổ.
Khi Lục Cảnh Diệu thấy Tần Dư Kiều lau tóc cho Lục Hi Duệ, trong lòng cũng sinh ít cảm xúc, ánh mắt thoáng trở nên thâm trầm như nước.
Còn với Lục Nguyên Đông, qua việc , phát hiện thêm một ưu điểm của Tần Dư Kiều, ngờ cô là một thương con như . Thế thì yên tâm , con của và cô chắc hẳn sẽ hạnh phúc hơn Hi Duệ nhiều.
Thật , tính của Lục Nguyên Đông khá giống Dương Nhân Nhân, hai đều hiền lành. Anh thấy vẻ mặt đáng thương của em họ, liền sang với Lục Cảnh Diệu bằng giọng chân thành: "Chú, chú cũng nên nhanh tìm kế cho Duệ Duệ , dù trẻ con cũng lắm."
Lục Cảnh Diệu nghiêng đầu: "Làm ơn , cháu thấy Hi Duệ kế ngược đãi ?"
Thật đúng là "chó cắn Lã Động Tân"*, Lục Nguyên Đông á khẩu . Dương Nhân Nhân chú em út của nhà họ Lục là một quái đản, Lục Nguyên Đông thật đúng kiểm chứng .
(*)Không phân , lòng .
Tần Dư Kiều đối diện thấy thế, trái cảm thấy chút buồn , cô khẽ xoa đầu Lục Hi Duệ tỏ vẻ an ủi.
Lục Nguyên Đông bế em họ của đặt lên đùi, vặn trông thấy vẻ mặt đầy ‘ hiền’ của Tần Dư Kiều, bản cũng lay động mà xuất hiện một cảm giác như bản là một cha, dịu dàng nhưng nghiêm túc với Lục Hi Duệ: "Sau , nếu Duệ Duệ kế ngược đãi cứ với , sẽ đòi công bằng cho em..."
Tần Dư Kiều phì .
Lục Nguyên Đông cũng cảm giác, bảo sẽ đòi công bằng thật dùng đúng lắm, ngẩng đầu Tần Dư Kiều, mỉm với cô.
Ở đây mới là cha của bé, chẳng lẽ xem c.h.ế.t ?
Lục Cảnh Diệu cảm thấy lồng n.g.ự.c nghèn nghẹn ức chế, cảm giác bực bội quấn mãi nơi ngực, đẩy , thổi bay, thật là nghẹn c.h.ế.t mà.
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-14.html.]
Lục Nguyên Đông đúng thật kính trọng chú của , hôm nay đến giúp quan sát đối tượng, nên khi kết thúc cũng nên theo lễ mà gọi hỏi xem kết quả đánh giá như thế nào, như mới hợp lễ nghĩa.
Khi Lục Nguyên Đông gọi điện đến, Lục Cảnh Diệu đang bận sửa bài diễn thuyết "Hôm nay em là kéo cờ" cho Hi Duệ, thấy màn hình điện thoại hiện lên hai chữ "Nguyên Đông", liền phất tay bảo Hi Duệ xa một chút.
Lục Hi Duệ dĩ nhiên hiểu ý cha , ngoan ngoãn rời khỏi phòng sách. Cậu bé đưa tay xoa mái tóc hôm nay chị Dư Kiều lau cho , lúc lau tóc, chị Dư Kiều thấy đầu tóc bù xù, khi nào còn thấy trai nữa ?
"Chú, hôm nay quan sát đó, chú thấy Kiều Kiều thế nào?" Giọng của Lục Nguyên Đông vang từ điện thoại di động thể thấy tâm trạng của tệ.
Lục Cảnh Diệu nhíu mày, thấy hai chữ Kiều Kiều thật chói tai, trầm giọng : "Cũng bình thường, béo."
Lục Nguyên Đông vốn tưởng hôm nay sẽ một vài lời từ miệng Lục Cảnh Diệu, dù hôm nay Kiều Kiều giúp con của lau tóc, thế mà ngược , ngờ cái con mắt vẫn đổi, nên quan tâm lắm đến lời Lục Cảnh Diệu .
Huống chi chuyện Dư Kiều béo, là sự thật.
Dường như Lục Cảnh Diệu cố tình bỏ qua cho Lục Nguyên Đông: "Cháu thật lòng thích cô Tần tiểu thư ?"
Lục Cảnh Diệu hỏi thì thôi, hỏi liền khiến Lục Nguyên Đông khó mà trả lời, thật lòng. Anh và Dư Kiều chỉ mới gặp mặt vài , ấn tượng của với cô đúng là càng lúc càng lên, nhưng vẫn còn ở mức "ấn tượng " chứ đến bậc "thích", Lục Nguyên Đông cũng hiểu lúc còn sớm để đạt đến khái niệm "thích" .
Lục Nguyên Đông suy nghĩ, : "Cháu thấy cô là đối tượng để kết hôn, ba cháu đều thích cô , môn đăng hộ đối, Kiều Kiều còn là một cô gái trong sạch nữa."
Cô gái trong sạch? Lục Cảnh Diệu vốn định hỏi Lục Nguyên Đông xem Tần Dư Kiều còn trong sạch, nhưng như thế vẻ quá khắt khe, như thế trái càng kích thích Lục Nguyên Đông phản kháng hơn thôi, Lục Cảnh Diệu suy nghĩ, : "Kết hôn là chuyện quan trọng của cả đời , nên đừng quyết định theo ý của mấy ông bà già trong nhà. Hôn nhân của cháu thì là chuyện của cháu, là chuyện ăn, hơn nữa, cháu con trẻ, cần vội, cứ từ từ. Hiện giờ cháu chắc Tần tiểu thư là thích hợp với ? Nếu cứ thế mà cưới cô , trái chút công bằng đối với Tần Dư Kiều."
Những lời Lục Cảnh Diệu thật khiến Lục Nguyên Đông sửng sốt mất vài giây, Lục Nguyên Đông ngờ chú của thể những lời sướt mướt đầy triết lý tình yêu thế .
Nói như thế, Lục Cảnh Diệu suốt nhiều năm vẫn kết hôn, chẳng lẽ là vì tìm kiếm tình yêu thật sự?
Lục Nguyên Đông bỗng nhiên thật cảm thấy khâm phục chú của .
"Tóm , cháu suy nghĩ thật kỹ, hôn nhân tình yêu chắc chắn sẽ thể hạnh phúc."
Lục Cảnh Diệu để Lục Nguyên Đông cơ hội đáp lời, một câu chốt kết thúc vấn đề, Lục Nguyên Đông bức tranh cô gái đang treo tường, lòng chút rối rắm: "Cháu sẽ từ từ suy nghĩ."
Nỗi lo lắng trong lòng Lục Nguyên Đông xuất phát từ một câu cực kỳ bình thường của Lục Cảnh Diệu "Hôn nhân tình yêu chắc chắn sẽ thể hạnh phúc". Khái niệm tình yêu đối với Lục Nguyên Đông thật quá mơ hồ, tuy nhiên, mỗi khi suy nghĩ đến nó, trong đầu xuất hiện một bóng hình, mà bóng hình quan hệ nhỏ với bức ảnh cô gái đang treo tường .