Sau khi bữa tiệc bái sư chấm dứt, Tần Dư Kiều xe Lục Nguyên Đông trở về. Có điều hai may mắn cho lắm, gần như lúc nào cũng dính đèn đỏ, đợi đến khi đèn xanh bật lên thì kẹt xe, Lục Nguyên Đông bắt đầu chút kiên nhẫn mà ấn kèn xe.
Tần Dư Kiều đầu ngoài cửa sổ xe, bên ngoài xe cộ đông nghịt, tốc độ di chuyển chậm chạp vô cùng, bầu khí tĩnh nóng hừng hực, đúng lúc , Lục Nguyên Đông lên tiếng: "Dư Kiều, giờ vẫn còn sớm, chúng sang chỗ Giang Nham một chút .
Tần Dư Kiều đầu Lục Nguyên Đông, cô thấy vẻ mặt vẫn bình thường như cũ, im lặng một lúc, cũng đầu cô: "Anh giới thiệu em với bạn bè của ."
Tần Dư Kiều im lặng, lát : "Để ."
"Dư Kiều, thật em cần tự ti, em ... ..." Câu của Lục Nguyên Đông chút lộn xộn.
"Sao nghĩ em tự ti?" Tần Dư Kiều đột nhiên mỉm , ánh mắt lành lạnh, cô hiểu nhạy cảm như , chẳng lẽ tựa như câu: "Phụ nữ càng béo, tính tình càng kỳ quái" ?
Lúc Lục Nguyên Đông mới nhận câu của tổn thương Tần Dư Kiều, giải thích: "Anh xin , Kiều Kiều, ý gì khác, chỉ cảm thấy em , nên..."
"Anh thấy em , nhưng vẫn cảm thấy em mập đúng ?" Tần Dư Kiều mỉm hỏi Lục Nguyên Đông.
Lục Nguyên Đông : "Anh... ."
"Nếu , thì em sẽ tin ." Tần Dư Kiều Lục Nguyên Đông, "Có điều bạn của thì ?"
Lục Nguyên Đông im lặng.
"Cho nên, cho em một chút thời gian, trong thời gian chúng cũng sẽ hiểu nhiều hơn. Với , bản em thừa nhận em vẫn hài lòng với tướng mạo lúc . đấy tự ti, mà là những lời như 'Tần Dư Kiều xứng với Lục Nguyên Đông' từ miệng của bạn bè . Vì như thế em sẽ đáng thương, còn sẽ khó xử. Nếu lúc em đồng ý thì em sẽ đối mặt với ánh của bạn bè như thế nào đây? Tủi ? Hay đơn giản tự giễu bản ? Em xin , hiện giờ em vẫn thể chịu đựng , vì em cũng cảm thấy em điểm nào kém cỏi cả."
Bầu khí trong xe thoáng cái chìm im lặng, khi Tần Dư Kiều xong cũng chút hối hận, bình thường cô ở mặt Lục Nguyên Đông hiếm khi cáu kỉnh, hiểu hôm nay cảm xúc của cô định như thế .
Suốt một quãng đường dài, Lục Nguyên Đông thêm gì, chỉ kéo tay cô, : "Kiều Kiều, chuyện, đều theo em, em thế nào thì như thế ..."
Tần Dư Kiều im lặng đầu , nhưng rút tay , từ lúc Lục Nguyên Đông nắm lấy tay cô, cô bắt đầu đuối lý, lát cô đầu sang : "Ban nãy em dữ quá ? Có dọa sợ ?"
Lục Nguyên Đông : "Mẹ bảo vợ càng dữ thì càng ."
Tần Dư Kiều phì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-29.html.]
***
Sau khi Lục Nguyên Đông đưa Tần Dư Kiều về nhà, liền một đến chỗ Giang Nham, Giang Nham thấy liền hỏi: "Không bảo dẫn bạn gái mới đến ?"
Lục Nguyên Đông nhún vai: "Cô rảnh."
Sau đó Giang Nham bước đến khuyên: "Tội gì như thế, Tử Thành bảo từng gặp cô nàng Tần tiểu thư , với thế nào ? Rất mập. Sao đ.â.m đầu hố lửa thế hả? Nhà họ Lục của là thiếu tiền."
Lục Nguyên Đông cố nén lửa giận trong lòng: "Nói hết ?"
Giang Nham buông tay: "Mình chỉ cho thôi."
Lục Nguyên Đông bực chửi thề một câu, Giang Nham cũng để ý nữa, khoác vai Lục Nguyên Đông: "Sao thế? Mình bảo vợ giới thiệu một cô cho , lát nữa cô cũng đến, hoa khôi đại học S đấy."
"Rảnh quá." Lục Nguyên Đông tức giận, xoay định , Giang Nham giữ c.h.ặ.t t.a.y , tha thiết : "Gặp cũng muộn."
Giang Nham thể xem là một khá rảnh rỗi, hôm nay bảo Lục Nguyên Đông dẫn Tần Dư Kiều đến, tìm một cô gái xinh xắn đến giới thiệu cho Lục Nguyên Đông, ý của quá rõ ràng, chính là Tần Dư Kiều hổ, chủ động rời bỏ Lục Nguyên Đông. Tình nghĩa em mười mấy năm đành lòng để Lục Nguyên Đông qua với Tần Dư Kiều.
***
Lạnh nhạt là tiểu xảo mà đàn ông thích xử dụng nhất khi chia tay, Diêu Tiểu Ái suy nghĩ thật kỹ thái độ của Lục Cảnh Diệu với , đó đưa kết luận, cô Lục Cảnh Diệu lạnh nhạt.
Rốt cuộc đến lúc Diêu Tiểu Ái cảm thấy thể chờ đợi nữa, thì nhận điện thoại của Lục Cảnh Diệu, hẹn cô ngoài gặp mặt.
Diêu Tiểu Ái hiểu rõ, Lục Cảnh Diệu hẹn cô ngoài, hoặc là cầu hôn, hoặc là chia tay. Thật lòng cô hi vọng khả năng thứ nhất, nhưng trực giác và lý trí cho cô , Lục Cảnh Diệu tìm cô để chia tay.
Cô cam lòng, cô chuyện kết thúc một cách đơn giản như , Diêu Tiểu Ái : "Tối em bận chút việc, ngoài ."
Lục Cảnh Diệu cũng vội: "Vậy mai hoặc khi nào em rảnh cũng ."
Diêu Tiểu Ái giữ bình tĩnh, : "Ở ?"
Lục Cảnh Diệu: "Ở nhà hàng gần nhà em, ?"
Sau khi Lục Cảnh Diệu đưa Hi Duệ về nhà, Lục Hi Duệ thấy cha ngoài, rõ ràng chút vui, khi lên cầu thang còn cố tình dậm chân thật mạnh, tựa như bé dùng cách để bày tỏ sự bất mãn . Cuối cùng Lục Cảnh Diệu trừng mặt , bé mới chịu ngoan ngoãn, an phận.