Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa

Chương 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Vương Bảo Nhi về, Lục Hi Duệ cũng rời khỏi phòng sách của , Lục Cảnh Diệu đẩy cửa bước trông thấy Lục Hi Duệ đang vẽ vẽ cái gì đó.

Lục Cảnh Diệu quanh phòng, thấy bàn la liệt các mảnh giấy, còn Lục Hi Duệ thì bỗng dừng , vẻ mặt đăm chiêu như đang suy nghĩ gì đó.

Cậu bé cảm nhận dường như cha đang ở phía , theo phản xạ giấu mảnh giấy , nhưng tiếc là muộn, Lục Cảnh Diệu cầm lấy mảnh giấy trong tay con , liếc mắt liền cảm thấy huyệt thái dương bỗng nhảy "bộp" một cái.

" Lục Hi Duệ, thấy đúng là một trai hài hước, còn ? Cậu thấy thế nào hở?" Ký tên: Tương Thần Thần.

"Mình thấy đúng là một cô gái hoạt bát, nhưng yếu ớt." Ký tên: Lục Hi Duệ.

Lục Cảnh Duệ nội dung mảnh giấy một nữa, những mảnh giấy tương tự còn nhiều, trong đó ít mảnh ai đó cố tình vò nát, Lục Hi Duệ kịp giấu .

"Cái ?"

Giọng của Lục Hi Duệ nhỏ thật nhỏ: "Mấy bạn cứ ép đưa cho con, con vốn nhận."

Lục Cảnh Diệu tin câu trả lời , điều giọng điệu vẫn nghiêm khắc như : "Nếu nhận còn trả lời?"

Giọng của Lục Hi Duệ càng nhỏ hơn: "Không , con trả lời hết mấy mảnh giấy , nhưng Tương Thần Thần nhấn mạnh con trả lời . . ."

Lục Cảnh Diệu cảm thấy nên giáo dục tư tưởng con trai sớm một chút: "Con thích cô bé Tương Thần Thần ?"

Lục Hi Duệ lắc đầu: "Không thích, õng ẹo."

Lục Cảnh Diệu ném mảnh giấy thùng rác: "Nếu thích, cần trả lời, vì đây là nghĩa vụ của con."

Lục Hi Duệ chút hiểu câu của cha : "Nếu mai bạn gửi giấy cho con thì con bây giờ?"

Lục Cảnh Diệu bình thản truyền thụ kinh nghiệm cho con : "Con bảo cha tịch thu hết , đồng thời cũng bảo bạn đừng giấy cho con nữa, như thế sẽ mang phiền phức đến cho con."

Lục Hi Duệ gật đầu.

Lục Cảnh Diệu con vẻ thông suốt, tiếp: "Con thế nào là thích ?"

Lục Hi Duệ ngẩng đầu ba , lưỡng lự đáp án: "Có giống như "thích" của con với chị Dư Kiều ?"

"Không ." Lục Cảnh Diệu thật nhức đầu, "Tình cảm của con và chị Dư Kiều là "thích" đó, nó giống như . . . giống như là tình ."

"Không thể nào." Lục Hi Duệ lập tức phản bác, "Chị của con, mà chị cũng gả cho Nguyên Đông mà."

"Không con gọi Dư Kiều là chị ?" Lục Cảnh Diệu đều đều nhắc nhở, mái tóc mọc dài của Lục Hi Duệ, : "Mà ai với con Dư Kiều sẽ gả cho họ con?"

"Mợ cả cho con ."

Lục Cảnh Diệu nhướng mày: "Đã quên những gì cha dạy ?"

Lục Hi Duệ lập tức đáp: "Không nhiều chuyện, hỏi đến chuyện của lớn, hỏi lung tung, . . ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-21.html.]

"Còn nhớ là ." Lục Cảnh Diệu suy nghĩ một lát, tiếp, "Thôi đánh răng, ngủ."

***

Lục Nguyên Đông và Tần Dư Kiều cùng chọn quà cho Hi Duệ, cuối cùng mua một bộ truyện tranh mới xuất bản và một bộ mô hình máy, vì Lục Nguyên Đông bảo với cô rằng Hi Duệ thích đá bóng, nên cả hai đến quầy hàng bán quần áo thể dục mua cho bé một bộ quần áo đá bóng và một cái nịt gối trẻ em.

Lục Nguyên Đông thấy Tần Dư Kiều càng mua càng thấy điểm dừng liền khuyên can: "Dư Kiều, đủ , đừng mua nữa, thật mấy thứ Duệ Duệ đều ."

Tần Dư Kiều cúi đầu gượng , thật cô cũng cảm thấy phần nhiệt tình quá trớn, nhưng hiểu cứ thấy những món đồ trẻ em là cô dạt dào tình mẫu tử.

Rốt cuộc cả hai cũng chấm dứt buổi mua sắm với hàng đống túi lớn túi nhỏ, Tần Dư Kiều vài bước một cửa hàng bán quần áo trẻ em hấp dẫn, Lục Nguyên Đông ghen tỵ : "Mợ hai của chuyên thiết kế quần áo trẻ em, quần áo của Hi Duệ thật sự nhiều lắm , mặc mãi mà vẫn hết."

Tần Dư Kiều mua cho Hi Duệ một bộ quần áo, nhưng cảm thấy chút thích hợp, cộng thêm lời Lục Nguyên Đông nên đành thôi.

Sau khi rời khỏi trung tâm , Lục Nguyên Đông sang Tần Dư Kiều, thở dài : "Nếu mua thì chúng chọn một bộ, nghĩ Hi Duệ cũng thích em chọn quần áo cho em ."

Hai mắt Tần Dư Kiều sáng rực lên, Lục Nguyên Đông : "Anh mệt ?"

Lục Nguyên Đông thực rối bời với Tần Dư Kiều: "Em vui là , còn Hi Duệ, chắc chắn cũng sẽ vui."

***

Tần Dư Kiều về nhà họ Bạch với hành đống túi hàng hóa, cô đặt hết lên ghế sô pha, bộ sô pha to thật to trong nháy mắt chất đầy ắp, cô ngẩng đầu thấy lúc vẫn còn sớm, nên lấy điện thoại , gọi cho Lục Hi Duệ, hẹn giờ gặp mặt cuối tuần.

điện thoại kết nối còn kịp đổ chuông tắt.

Tần Dư Kiều đồng hồ tường, mới 8h tối thôi mà.

lúc , điện thoại rung lên báo tin nhắn mới, là của 'Lục Hi Duệ': "Có chuyện gì?"

Tần Dư Kiều cảm thấy thật kỳ lạ: "Không điện thoại ?"

'Lục Hi Duệ' lập tức trả lời: "Cha em đang nghỉ ngơi, chuyện sẽ phiền đến cha."

Tần Dư Kiều nhịn , khích lệ: "Duệ Duệ đúng là một em bé ngoan."

'Lục Hi Duệ' trả lời: "Đương nhiên ."

Hôm nay Lục Cảnh Diệu lên giường nghỉ ngơi sớm, so với hôm qua còn sớm hơn. Nguyên nhân cũng vì khi rời khỏi phòng Hi Duệ, cảm thấy dường như cảm, lâu lắm cảm như thế , tuy chỉ nóng, nhưng ảnh hưởng khá nghiêm trọng đến tâm trạng của , tinh thần chút khó khống chế, ngay lúc , Tần Dư Kiều gọi điện thoại đến.

Lục Cảnh Diệu lười gọi Lục Hi Duệ sang điện thoại, suy nghĩ một lúc quyết định nhắn tin hỏi.

Khi Tần Dư Kiều bảo "Duệ Duệ ngoan" khiến bật thành tiếng, xoay trong bóng tối, cả nghiêng màn hình điện thoại, ánh sáng lấp lánh phản chiếu lên gương mặt tuấn tú của , chút trầm tĩnh mà nghiêm túc.

Ngón tay thon dài một nữa nhấn xuống các nút bàn phím, xóa, xóa , mãi một lúc lâu mới thành: "Cha của em bệnh, khó chịu. . ."

Dân gian câu: "Chơi với lửa ngày c.h.ế.t cháy", Lục Cảnh Diệu ngờ một tiếng , Lục Nguyên Đông và Tần Dư Kiều sẽ xuất hiện cửa nhà , ngừng ấn chuông cửa. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận