Người đàn ông thang máy, cánh cửa nhanh chóng đóng , Tần Dư Kiều đối diện với đôi tình nhân, lúc ngẩng đầu, ngón tay đàn ông đang bấm xuống tầng 1, bỗng dừng , đột nhiên nghiêng mặt thẳng cô.
Tần Dư Kiều sợ run , ánh mắt của đàn ông toát lên thật nhiều cảm xúc, chút nuốt trôi, đó rời mắt chỗ khác, đàn ông mở miệng: “Tiểu thư, cô cần bấm tầng mấy?.”
Hóa là hỏi cô, Tần Dư Kiều ảo não trách cứ bản bộ não gần đây hư hỏng quá, cứ giương mắt trai mắt: “ cũng xuống tầng 1, cảm ơn.”
Người đàn ông nữa để ánh mắt dừng ở cô.
Tần Dư Kiều bản vấn đề , đàn ông vấn đề, bởi vì cô béo nên mẫn cảm với bất kì ánh mắt nào cô. Tuy rằng, cô luôn cố gắng để cho bản rơi trạng thái mặc cảm nhưng Tần Dư Kiều vẫn thể vượt qua chướng ngại tâm lý.
Phát hiện đàn ông vẫn đang cô, Tần Dư Kiều bèn ngẩng đầu lên thẳng , ánh mắt tỏ vẻ khó chịu, đàn ông khẽ há miệng đó rời tầm mắt chỗ khác, đúng lúc , bạn gái của đầu , quét mắt đánh giá từ xuống của Tần Dư Kiều.
Tần Dư Kiều nén giận , chờ thang máy xuống đến tầng 1, cô bước nhanh ngoài.
Bước khỏi tòa nhà cô mới bên ngoài tuyết rơi dày, liếc mắt xung quanh, ở đầu đường vài đống tuyết lớn phủ đầy đất, gần như đóng băng tất cả các cây cối trong thành phố.
Hôm nay lúc ngoài, Tần Dư Kiều lái xe, cô đành ở ven đường đón taxi, nhớ rằng bây giờ đang giờ cao điểm, tất cả các xe taxi đều .
lúc , một chiếc xe nhãn hiệu Cayenne lái ngang qua, đó giảm dần tốc độ, hạ cửa sổ xe xuống, Tần Dư Kiều ở ven đường ngẩng đầu, liếc chủ nhân của chiếc xe.
Sau đó, chiếc xe lướt ngang qua mắt cô.
***
Lục Cảnh Diệu hạ cánh cửa xe xuống, Diêu Tiểu Yêu lên tiếng: “Cảnh Diệu, lạnh.”
Lục Cảnh Diệu giảm tốc độ xuống, kính chiếu hậu men theo bóng dáng của đang ở ven đường, đó nghiêng mặt liếc bạn gái xinh của , : “ Anh hút điếu thuốc.”
Lục Cảnh Diệu là nghiện thuốc lá, ở mặt Diêu Tiểu Ái ít khi hút thuốc. Diêu Tiểu Ái ngạc nhiên: “ Anh hút .”
Lục Cảnh Diệu đang hút thuốc, một tay giữ tay lái, đó châm một điêu thuốc, động tác thành thạo, nho nhã.
Diêu Tiểu Ái cảm thấy khí trong xe bí bách, liền tìm một đề tài để chuyện: “ Gần đây Duệ Duệ khỏe ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tranh-vo-dua-gap-vo-dua-lngi/chuong-10.html.]
“ Khỏe.” Lục Cảnh Diệu trả lời, nghiêng đầu ngoài cửa kính xe, nhả một .
Diêu Tiểu Ái : “ Lâu em gặp nó, bây giờ nhắc tới em nhớ Duệ Duệ.”
“ Uhm.” Lục Cảnh Diệu rít sâu một , đó dường như nhớ chuyện gì, hỏi Diêu Tiểu Ái : “ Em ăn ở .”
Diêu Tiểu Ái tên quán ăn, thấy Lục Cảnh Diệu nhíu mày, nghĩ địa chỉ ở đó, đó một nữa tên đường.
Mùi t.h.u.ố.c lá nồng khiến cho Diêu Tiểu Ái thoải mái, ho khan vài tiếng, Lục Cảnh Diệu ném điếu thuốc , cuối xuống : “ Hơi xa, ăn ở quán gần đây .”
***
Tần Dư Kiều rốt cuộc bắt taxi, cô lấy điện thoại gọi cho Bạch Diệu, định bấm dãy thì điện thoại gọi tới, cô liền bấm nút , bên trong tiếng xa lạ truyền tới.
“ Tần Dư Kiều, là , Hứa Thực đây.”
Hứa Thực đang chơi mạt chược, trong điện thoại trừ tiếng của thì còn tiếng các quân bài mạt chược va , đó tiếng hét: “ba vạn”, “lục đồng”.
Sau va chạm xe cộ , vì đôi bên đều đang vội nên Tần Dư Kiều đành để điện của cho Hứa Thực.
Tần Dư Kiều chuyển di động từ tai trái sang tai : “ Xe sơn ? Đợt một lát nữa sẽ cho bạn địa chỉ của , bạn cho đem hóa đơn tới là .”
“ Bạn học cũ, lâu gặp nên bây giờ xem là xa lạ?” Giọng Hứa Thực mang theo vẻ hờn trách: “Sao bạn thể khách sáo với như , nếu như nhớ lầm, chúng còn chung một bàn đó.”
Hứa Thực đương nhiên là nhớ lầm. Hứa Thực và Tần Dư Kiều chung một bàn, chỉ điều là chung bàn với đến một tuần.
Nghe Hứa Thực , Tần Dư Kiều cũng nên gì: “ Lúc đó để ý lắm, ngại quá.”
“ Không , , cũng đang định đổi xe mới, bạn tạo cơ hội cho .” Hứa Thực , giọng phóng khoáng, lảm nhảm một lúc lâu mới vấn đề chính: “ Dư Kiều , và Giang Hoa đang ở cùng , bạn với vài câu ?”
Tần Dư Kiều hạ cửa kính xe xuống, với Hứa Thực: “ Vậy bạn bảo điện thoại .”