Xuyên thành bảo bối của nam phụ
Chương 5
Nhan Nghiên được sinh ra ở Trung Quốc, nhưng khi năm tuổi đã cùng gia đình chuyển đến London, trước khi mười năm tuổi cô vẫn luôn ở Châu Âu, vì thế cô có thể nói chuẩn giọng Anh – Anh, cũng có thể dùng những ngôn ngữ khác ở Châu Âu để giao tiếp cơ bản, còn về tiếng Nhật, là sau này đặc biệt học.
Thành thật mà nói, cô cảm thấy, bản thân cũng khá có năng khiếu ngoại ngữ.
Cô chủ yếu nói tiếng Trung, nhưng vì tiếng Anh và tiếng Đức khá giống nhau, nên tiếng Đức của cô cũng khá tốt; Sau này khi đến Tây Ban Nha hơn nửa năm, nên tiếng Tây Ban Nha cũng khá ổn, còn tiếng Pháp và tiếng ý cũng có thể giao lưu đơn giản.
Lúc đầu, khi người đại diện tạo hình tượng cho cô, nói cô thành thạo tám thứ tiếng, nhưng trên thực tế nó đều khá hỗn loạn, tổng cộng có tám ngôn ngữ chia ra làm nhiều cấp độ, Đường Đường sợ rằng tạo hình này sẽ thất bại và bị mọi người chế giễu, vì vậy cứ có thời gian rảnh là cô sẽ luyện tập thêm ngôn ngữ mà cô không giỏi.
Đường Đường cho rằng tạo hình này của người đại diện đã rất quá đáng rồi, nhưng không ngờ tác giả này còn tham lam hơn cả người đại diện của cô.
Nhan Nghiên trong fanfic thông thạo mười hai ngôn ngữ, gồm nhiều ngôn ngữ hệ khác nhau, có thể chuyển đổi từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác mà không có một chút lo ngại gì. Tác giả đặc biệt thích khen giọng của Nhan Nghiên khi nói tiếng Anh, trong sách lặp đi lặp lại rằng, giọng của Nhan Nghiên khi nói tiếng Anh giống như lời thì thầm của quý tộc thời xưa.
Về cơ bản những gì được miêu tả trong sách khá giống với thực tế, cũng viết về Nhan Nghiên đã phát biểu bằng ba thứ tiếng trong bài phát biểu khi nhận giải.
Nhưng hiện tại, Nhan Nghiên này khác hoàn toàn trong sách, trong sách thông thạo mười hai thứ tiếng, và khi nói tiếng Anh thì quen nói theo ngữ điệu của người Anh, nhưng đây lại nói giọng Anh - Mỹ, và còn chưa kể đến việc không nói tiếng Nhật?
Đường Đường không khỏi bối rối.
Lẽ nào cô ta không phải là người của thế giới này?
Đường Đường lướt xuống phần bình luận, tràn ngập những lời chúc mừng, đồng thời cũng có rất nhiều người khen ngợi sự thành công của Nhan Nghiên.
[Không thể không nói, Nhan Nghiên chính là nữ minh tinh tốt nhất mà tôi từng gặp.]
[Ảnh hậu trẻ tuổi nhất Liên hoan phim Tokyo, thật sự làm cho đất nước nở mày nở mặt!]
[Tiếng Anh của Nhan Nghiên tốt quá, những người mà không qua được CET–4 chắc chắn rất ghen tị cho mà xem.]
[Người trong nghề nói rằng, tiếng Anh của Nhan Nghiên thực sự rất tốt, khi phát âm không khiến người khác quá khó chịu.]
[Thế mới nói, sao Đường Đường lại dám chế giễu Nhan Nghiên chứ, còn dám nói rằng cô ta sẽ là Nhan Nghiên tiếp theo?]
Đường Đường: ...
Sao đang yên đang lạnh lại nhắc đến Đường Đường chứ?
Đây chắc là anti? Nếu không chắc là fan của đồng đội cũ.
Đường Đường bấm vào bình luận này, lướt hai cái liền nhìn thấy, có dấu vết ủng hộ Tô Xán.
Đường Đường thầm tán thưởng bản thân, đoán chính xác thật, sau khi thoát khỏi trang chủ của người này, thì bình luận này đã được like lên top rồi.
[Miệng ngọt như vậy, biết nói chuyện như vậy, thì nói nhiều một chút.]
[Đừng lôi người này đến đây cho đỡ ngứa mắt được không?]
[Loại người còn chưa học xong cấp 2 như Đường Đường, còn đòi so sánh với Nhan Nghiên, cô ta xứng sao?]
Lôi Đường Đường ra chửi, rồi nói..., Đường Đường thực sự quá ủy khuất rồi.
Vốn tưởng rằng Nhan Nghiên trong tiểu thuyết này, là một phiên bản khác của bản thân, Đường Đường đang chuẩn bị tìm cơ hội làm quen một chút, nhưng bây giờ lại phát hiện rằng đó là người khác. Nhìn thấy sự ủng hộ Nhan Nghiên tràn ngập trên màn hình, lại chế giễu Đường Đường, Đường Đường lập tức mất bình tĩnh.
Kéo xuống dưới, cuối cùng cũng nhìn thấy một fan của Đường Đường, không nhịn được nói rằng có thể không nhắc đến Đường Đường, kết quả là bị một đám người tấn công.
[Thế lúc trước Đường Đường nhắc đến Nhan Nghiên, có trả phí xuất hiện chưa?]
Hàng chục cái bình luận "thăm hỏi", bạn fan này bị doạ sợ không dám trả lời, Đường Đường đọc xong cảm thấy bất bình thay bạn fan này.
Lại kéo xuống một chút, cuối cùng cũng thấy một bình luận trong số những lời khen ngợi kia: [Là fan chứ không phải anti, nhưng có một số lời, Nhan Nghiên không phải là hay nói giọng Anh Anh ư, sao lần này lại nói giọng Anh Mỹ?]
Đường Đường bấm vào bình luận này.
[Lại có một đứa ngu nữa nói giọng Anh Anh nghe hay hơn giọng Anh Mỹ.]
[Ngày trước nói giọng Anh Anh, bây giờ không thể nói giọng Anh Mỹ sao?]
[Giọng Anh - Mỹ cũng không khác nhiều lắm, một thời gian trước Nhan Nghiên có đến Mỹ, có lẽ là bị ảnh hưởng, hơn nữa thiên phú về ngôn ngữ của cô ấy tốt như vậy, lúc Anh Anh lúc thì Anh Mỹ là chuyện rất bình thường nha.]
Nha cái đầu ý mà nha.
Sao cô không nhớ rằng, khoảng thời gian này cô đã đến Mỹ chứ?
Đường Đường thuận tiện tìm đến weibo của Nhan Nghiên thế giới này, lướt chưa được hai cái, liền nhìn thấy một bức ảnh selfie, vị trí là ở Mỹ.
Đường Đường nhìn thời gian đăng, là một tháng trước.
Đường Đường chắc chắn rằng, ngoài đời thực, trước Liên hoan phim một tháng cô chưa bao giờ đến Mỹ.
Đường Đường cau mày, cất điện thoại vào túi, trầm mặc ngồi ở ghế sau.
Nhan Nghiên ở thế giới này, không phải cô, cũng không phải là Nhan Nghiên thực sự ở thế giới này, mà là một người khác.
Với lại, người này đã trở thành Nhan Nghiên của thế giới này ít nhất từ một tháng trước rồi.
Lông mày Đường Đường nhíu chặt lại.
Chiếc xe chầm chậm dừng lại, dừng lại trước nhà cũ của Đường Đường.
Đây là một tiểu khu cũ, là khi mà cha nuôi Đường Đường còn sống mua, sau khi cha nuôi mất, Đường Đường và mẹ nuôi vẫn luôn ở đây.
Cha nuôi của Đường Đường rất giỏi kinh doanh, đã tích được rất nhiều tài sản, nhưng sau khi ông ấy mất, ông ấy không có anh chị em, hai đứa con thì vẫn còn nhỏ, nên chỉ có thể đem công ty giao cho mẹ nuôi.
Đáng tiếc, mẹ nuôi không có tài kinh doanh như cha nuôi, Đường Đường nhớ rằng trong tiểu thuyết có nhắc đến một điều, rằng sau khi Đường Đường thân bại danh liệt, thì cô ấy vô tình biết được rằng cha nuôi đã để lại cho cô ấy 40% tài sản.
Trước khi qua đời, cha nuôi đã chia tài sản làm ba phần, Đường Đường được 40%, mẹ nuôi và Đường Tâm mỗi người 30%, nhưng mà khi đó Đường Đường vẫn còn nhỏ, cha nuôi liền nhờ mẹ nuôi giữ hộ Đường Đường, đợi đến khi Đường Đường trưởng thành thì giao lại cho cô ấy.
Đến tận mãi sau này Đường Đường mới biết chuyện, sau đó cô ấy đã đi đòi phần tài sản của mình, đáng tiếc mẹ nuôi nhất quyết không đưa, cuối cùng Đường Đường bị xa lánh, không ai chịu giúp cô ấy, đến cả tiền thuê luật sư cũng không có, vì thế hai người làm loạn một trận lớn, không ai ngăn cản được.
Minh Thiếu Diễm đã điều tra chỗ ở của mẹ nuôi, chú Lý đưa Đường Đường đến nơi thì liền rời đi, nhưng nhìn vào tiểu khu trước mặt, Đường Đường có chút bối rối.
Cô căn bản không biết nhà cũ của Đường Đường ở đâu, dù tiểu thuyết có viết chi tiết đến đâu, cũng sẽ không miêu tả nhà cũ của nữ phụ ở tầng mấy, số nhà bao nhiêu.
Làm sao bây giờ.
Buổi trưa ánh nắng có chút gắt, Đường Đường liền đứng dưới bóng cây, mở điện thoại ra xem có ghi chú gì không, chẳng hạn như địa chỉ giao hàng, hoặc những thứ tương tự.