Xuyên thành bảo bối của nam phụ
Chương 3
Sau khi xóa cô ta xong, Đường Đường cảm thấy có chút kì lạ.
Những lời nói và hành động lúc sáng của Tô Xán, chứng tỏ rằng cô ta và cô đã cạnh mặt nhau, và chọn đứng về phía Trầm Vũ Lâm, vậy nên bất luận như thế nào cô ta cũng không nên đăng một bài weibo như vậy, còn chưa kể đến việc hiện tại cô đang bị tất cả mọi người ném đá, công ty bọn họ cũng sẽ không cho phép bọn họ có bất cứ liên hệ gì với cô.
Nhưng hiện tại Tô Xán lại đăng một bài weibo như vậy, lẽ nào bọn họ đang cãi nhau sao?
Còn chưa trở thành một nhóm mà đã cãi nhau rồi, xem ra tương lai có chút không ổn rồi đây.
Đường Đường đã xóa kết bạn wechat với Tô Xán, còn về phía Tô Xán, cô ta vẫn còn đang hồi hộp chờ đợi tin nhắn của Đường Đường.
Mặc dù đã lọt vào top 9, nhưng cô ta lại không được quá nhiều người biết đến, nguyên nhân có được chút người biết đến tất cả là đều dựa vào Đường Đường. Nhưng mà bây giờ Đường Đường không được debut, cô ta lại có chút mâu thuẫn với Trầm Vũ Lâm, nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại của bản thân, Tô Xán ngay lập tức hiểu được rằng, sau này vẫn phải tiếp tục làm chị em tốt với Đường Đường, nói không chừng đợi đến khi mọi chuyện của cô lắng xuống, thì vẫn có thể dựa hơi cô...
Cô ta tin rằng Đường Đường nhất định sẽ quay lại giới giải trí, còn cô ta với Đường Đường nhất định sẽ tiếp tục làm bạn thân. Cô ta cũng không phải là người hại Đường Đường mất đi cơ hội được debut, hơn nữa Đường Đường không quá thông minh, lại rất dễ bị cảm động, vậy nên cô ta chỉ cần làm giống như trước đây, Đường Đường nhất định sẽ bị cảm động.
Đợi mãi đợi mãi, cuối cùng điện thoại cũng có phản hồi, Tô Xán vội vàng mở wechat ra.
Đường Đường gửi đến một cái ảnh chụp màn hình, là một bình luận bên dưới bài đăng của cô ta.
[Trời ơi, mong cậu tránh xa Đường Đường một chút đi, cô ta chính là người hại cậu bị chửi, cậu vẫn chưa tỉnh ngộ sao!!!]
Tô Xán nhìn thấy bình luận này rồi, tuy khi nhìn thấy cũng khá vui nhưng cô ta lại không dám gửi cho Đường Đường xem, vậy nên vừa nãy cô ta mới chụp màn hình gửi cho Đường Đường thay vì bảo cô vào weibo xem. Đường Đường là một người rất mong manh dễ vỡ, không nhịn được khi trên mạng có người mắng cô, vì thế Tô Xán đoán rằng gần đây Đường Đường nhất định không dám xem weibo, kết quả không ngờ rằng tự nhiên Đường Đường lại xem weibo.
Đột nhiên Tô Xán cảm thấy lo lắng, đúng lúc này tin nhắn của Đường Đường được gửi tới: [Nghe lời của fan.]
Tô Xán: ... Đây... là... có ý gì?
[Tỉnh ngộ đi.]
[Cảm ơn.]
Sắc mặt Tô Xán tái nhợt lại, Đường Đường nói tỉnh ngộ đi là sao? Là bảo cô ta nghe lời fan cách xa cô một chút sao, hay là còn ý khác? Tô Xán không chắc chắn, sau khi do dự hồi lâu, cô ta vẫn giả vờ không hiểu mà trả lời.
[Đường Đường, tớ chưa bao giờ cảm thấy cậu liên lụy tớ, tớ vẫn luôn biết ơn cậu, trong ba tháng này nếu không có cậu, tớ thật sự không biết phải làm sao, cậu vĩnh viễn là bạn thân nhất của tớ, không cần để tâm đến những lời của fan...]
Ấn gửi đi, gửi đi thất bại.
Lại ấn lại, vẫn thất bại.
Mất mạng rồi? Mạng lag?
Tô Xán có chút sửng sốt, tắt mạng đi, mở 4G, rồi lại gửi đi lần nữa, cuối cùng wechat cũng có động tĩnh, một thông báo đột nhiên hiện lên.
[Bạn chưa phải là bạn tốt của cô ấy (anh ấy), vui lòng gửi yêu cầu kết bạn trước.]
Đầu Tô Xán ong ong.
Không phải là mạng có vấn đề, mà là Đường Đường... đã xóa cô ta?
Sau khi giải quyết xong một phiền phức nhỏ, Đường Đường bỏ điện thoại xuống, khi nhìn vào gương chiếu hậu, tình cờ bắt gặp ánh mắt của chú Lý, thì lịch sự mỉm cười rồi quay đầu tiếp tục nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, thầm nghĩ đợi sau khi hết bận sẽ thay hết tất cả phương thức liên lạc một lượt, nếu không sẽ luôn có một hai người làm phiền.
Sau gần năm mười phút chạy, chiếc xe từ từ dừng lại, đến Thánh Ngu, Công ty truyền thông Thánh Ngu.
Theo như trong sách, trong giới giải trí Công ty truyền thông Thánh Ngu là một tồn tại vô cùng lớn, trụ sở chính được tọa lạc tại thành phố S, công ty hoạt động trên khắp thế giới. Công ty môi giới, công ty thu âm, công ty điện ảnh và truyền hình đã đạt được nhiều thành tựu to lớn, MV ca nhạc, phim, kịch, chương trình tạp kỹ, sách đều rất phát triển và thành công.
Mà những thứ này đều thuộc về Minh Thiếu Diễm.
Nghĩ đến việc, tí nữa sẽ phải gặp Minh Thiếu Diễm, nhất thời Đường Đường có chút lo lắng.
Một số suy đoán lúc trước chợt ùa về.
Đường Đường lắc đầu, rồi bước vào Thánh Ngu. Không khác gì những công ty ngoài đời là bao, đi đi lại lại đều là trai xinh gái đẹp, sau khi Đường Đường bước vào, tất cả mọi người đều kinh ngạc liếc nhìn về phía Đường Đường.
“Kia là Đường Đường đúng không?”
“Cô ta đến đây làm gì? Lẽ nào cô ta muốn ký hợp đồng với công ty chúng ta?”
“Sao có thể.” Giọng điệu người này rất khó chịu: “Hiện tại cô ta đã bị toàn cõi mạng mắng, căn bản không thể lật mình được, Minh tổng ghét nhất là cái loại bình hoa không có não này, muốn ký thì cũng phải ký với những người như Nhan Nghiên kìa, còn loại người này trời sinh đã không thể nổi tiếng rồi...”
Cô chính là Nhan Nghiên, nhưng hiện tại cũng là Đường Đường, nên bây giờ khi nghe những lời này, Đường Đường không thể nào vui nổi.
Những người này, nói xấu sau lưng người khác, không thể kín đáo một chút được sao?
Đường Đường lạnh lùng nhìn sang, nữ nhân viên nói to nhất bị ánh nhìn của cô làm cho cứng đờ, nhưng sau đó thì trừng mắt nhìn lại, một kẻ dựa vào mặt để hot còn chưa đủ tư cách để cô ta để mắt tới.
Đáng tiếc Đường Đường lại không nhìn thấy ánh mắt đấy của cô ta, cửa thang máy phía trước mở ra, thư ký ăn mặc chỉnh tề bước lại đây, đi thẳng tới chỗ Đường Đường và đích thân đưa cô lên tầng. Những người vừa rồi khi thấy thư ký riêng của Minh Thiếu Diễm đi đến chỗ cô, tất cả những lời bàn tán bỗng chốc im bặt.
Đường Đường có chút bối rối, Minh Thiếu Diễm đã rất ghét Đường Đường rồi, nhưng cô lại dùng tên của hắn để ra oai đến hai lần.
Khả năng làm màu đạt điểm tuyệt đối, Đường Đường cảm thán, không thể không nói rằng, cái vị “chú nhỏ” này cũng có tác dụng thật.
Người đến đón Đường Đường chính là thư ký riêng của Minh Thiếu Diễm, ăn mặc chỉnh tề, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tham gia cuộc họp quan trọng vậy. Ngay lập tức, Đường Đường nhớ đến trong sách miêu tả Minh Thiếu Diễm là người rất nghiêm khắc, hắn nghiêm khắc với người khác, cũng như cả với bản thân hắn.
Ngay cả quần áo của thư ký riêng cũng gọn gàng hơn những thư ký khác nhiều.
Thang máy dừng ở tầng cao nhất – tầng 18, thư ký chỉ vào cánh cửa duy nhất ở tầng 18, bảo Đường Đường hãy tự mình đi vào, Đường Đường nói cảm ơn với thư ký, đang định bước tới thì lại thấy một người bước ra.