Xuyên thành bảo bối của nam phụ

Chương 11

Phong Khinh Dương trừng mắt nhìn em trai ruột của mình.

Dù sao cũng là em trai ruột, nhưng cũng không hiểu Phong Thiên Dương có cái đức tính gì, giây trước còn nói giúp cô ấy trút giận, nhưng giây sau lại nhìn gái xinh, ngay cả chị gái ruột cũng bị vứt ra sau đầu.

Phong Khinh Dương thực sự là một thiếu nữ kiêu ngạo, cho nên sau khi bị cướp mất slot, thì vô cùng ghét Đường Đường, đặc biệt là sau khi Đường Đường hot, thì cô ấy càng ghét hơn.

Hoặc là nói rất khó để buông bỏ.

Cái tâm trạng này theo thời gian dần dần phai nhạt, sau này khi Đường Đường suốt ngày tìm chết, sau cùng náo loạn đến mức thân bại danh liệt, khi đó Phong Khinh Dương nghĩ đến Đường Đường, cảm giác chán ghét cũng đã không còn mãnh liệt như ba tháng trước nữa rồi.

Cho đến mấy ngày trước, Đường Tâm gọi điện nói với Phong Khinh Dương rằng Đường Đường muốn cướp tài sản của nhà bọn họ, vì vậy cô ấy không nhịn được lại bắt đầu ghét Đường Đường.

Thêm nữa, không biết Phong Thiên Dương uống nhầm thuốc gì, lại cứ luôn bảo vệ Đường Đường, khiến cho Phong Khinh Dương càng tức giận thêm, vì vậy cố ý làm khó Đường Đường cho cô ngồi một mình.

Nói xong trừng mắt giận dữ nhìn Phong Thiên Dương đang định nói thay Đường Đường, Phong Thiên Dương đối mặt với chị mình, co rúm lại.

Trong chương trình, Đường Đường chưa bao giờ nhìn thấu bản thân, có lẽ là ngay từ khi bắt đầu đã hot, Đường Đường luôn có cảm giác bản thân hơn người khác, chưa bao giờ phải chịu chút ủy khuất nào. Lúc mới hot, mọi người đều dùng bộ lọc của fan nói rằng tính tình cô ấy rất thật thà, sau này thì tất cả đều mắng cô ấy tính khí thất thường, không biết tốt xấu.

Nghĩ đến đây, Phong Khinh Dương đột nhiên cảm thấy bản thân bị điên rồi, ghét Đường Đường như vậy, nhưng vẫn xem không bỏ sót tập nào của chương trình.

Vì thế khuôn mặt xinh đẹp càng trở nên khó coi.

Tốt nhất Đường Đường nên làm loạn giống như trong chương trình.

Đáng tiếc Đường Đường không làm vậy, Đường Đường không biết Phong Khinh Dương có quan hệ rất tốt với Đường Tâm, cũng không cảm thấy địch ý của Phong Khinh Dương.

Lúc còn đi học, nếu như trong lớp có học sinh chuyển đến, nếu như sĩ số chẵn, thì lúc đầu đều là một mình ngồi một bàn, đợi đến khi thi xong sẽ điều chỉnh lại.

Vì thế Đường Đường cảm thấy rằng lời này của Phong Khinh Dương khá có lý: “Cô ơi, bạn học này nói khá đúng, em ngồi một mình cũng được ạ.”

Nói xong còn nở một nụ cười thiện ý với Phong Khinh Dương.

Đợi Đường Đường tức giận rồi làm loạn – Phong Khinh Dương: “...”

Làm gì thế?

Cô Lưu sợ hãi đứng sang một bên, sợ hai người cãi nhau.

Gia thế của Phong Khinh Dương bọn cô không chọc vào nổi, nhưng Minh gia càng không thể chọc giận, cô ấy cũng chỉ là một giáo viên nho nhỏ mà thôi, bọn trẻ cãi nhau sao cứ nhất định phải lôi cô ấy vào?

Trái phải đều không biết phải làm thế nào, kết quả không ngờ rằng Đường Đường lại dễ nói chuyện như vậy.

Cô Lưu đã gần năm mươi tuổi rồi, không hiểu biết nhiều về giới giải trí, vì vậy đối với Đường Đường không có địch ý gì cả, càng huống hồ Đường Đường lại hiểu lòng người như vậy, ánh mắt cô Lưu nhìn Đường Đường tràn đầy từ ái.

Đứa trẻ ngoan quá, lớn lên xinh đẹp, gia thế tốt, lại còn hiểu chuyện, những đứa trẻ không hiểu chuyện trong trường có thể học hỏi Đường Đường một chút là tốt rồi.

Cô Lưu hài lòng, chỉ đạo hai nam sinh đứng bên cạnh di chuyển bàn ghế, hai nam sinh nhìn nhau, do dự hai giây, nhìn Đường Đường rồi đi chuyển bàn ghế.

Sau đó cô Lưu dẫn Đường Đường đi lấy sách, sau khi bước vào lớp bàn ghế đã chuẩn bị xong, cô Luu ân cần nhìn Đường Đường: “Tạm thời em hãy ngồi đây trước, đợi thi giữa kỳ xong chúng ta sẽ sắp xếp lại vị trí.”

Cô Lưu không biết, nhưng những người khác ngày nào cũng theo dõi giới giải trí thì biết, nghe thấy lời này thiếu chút nữa là bật cười.

Ngày trước số lượng người trong lớp là số lẻ, mỗi lần thi xong, ai đứng bét thì sẽ ngồi một mình, sau này một người chuyển đi, người đứng bét cuối cùng cũng có bạn cùng bàn.

Nhưng dù điểm có kém đến đâu, cũng sẽ không thể kém hơn Đường Đường được, nhớ lại lúc trước lộ ra thông tin rằng Đường Đường thi tiếng anh được có 20 điểm.

20 điểm, cho dù họ làm bừa cũng không thể chỉ có 20 điểm.

“Vâng ạ.” Đường Đường trả lời, lấy cặp sách cài vào bên cạnh bàn, cô Lưu nghĩ một chút, rồi cảm thấy không còn gì để dặn dò nữa liền rời đi.

Sau khi cô Lưu rời đi, lớp học vẫn yên tĩnh một cách quỷ dị, lúc trước cả đám còn thảo luận sôi nổi, đợi đến khi Đường Đường nhất định sẽ làm như thế này như thế kia.

Phong Thiên Dương đột nhiên nhớ đến trận bóng đá đã xem trước kia, lướt weibo nhìn thấy một cái bình luận.

Trên mạng có một đống đám lừa đảo, đợi đến khi tận mắt nhìn thấy thì không dám làm một cái gì.

Tình hình lúc này, đại khái là cũng như thế đi?

Lúc trước nói như này như kía, kết quả hiện tại tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, thậm chí còn không có ai dám nói chuyện với Đường Đường.

Không có ai đi, vì thế Phong Thiên Dương đi.

Đường Tâm ngồi ở vị trí của mình, nhìn Phong Thiên Dương ngồi lên chiếc ghế bên cạnh Đường Đường, nói chuyện với Đường Đường, từ góc độ này, nhìn hai người rất gần.

Đường Tâm nắm chặt đôi tay dưới áo đồng phục, nhìn chằm chằm vào đằng sau gáy của Phong Thiên Dương hồi lâu, cắn môi, ủy khuất quay đi.

Các học sinh kia không biết làm sao lại không nói chuyện trực tiếp với Đường Đường, vì thế chỉ có thể cùng Phong Thiên Dương nói chuyện: “Phong Thiếu, cậu không về lớp sao, sắp đến tiết tiếp theo rồi.”

Đường Đường hơi kinh ngạc, nhìn Phong Thiên Dương một cái: “Không phải cậu nói là học ở lớp bên cạnh sao?”

Mọi người trong lớp vểnh tai lên nghe:...

Đm lớp bên cạnh, lớp bên cạnh cách tận ba tòa?

Nhìn biểu cảm của mọi người, Đường Đường tựa hồ đoán ra được gì đó, nhìn về phía Phong Thiên Dương, Phong Thiên Dương vốn dĩ đã ngại ngùng, ngẩng mặt lên đối mặt với Đường Đường.

Nhìn từ xa đúng là kinh diễm, nhìn gần quả đúng là một đòn chí mạng.

K.O.

Trong phút chốc, tán tỉnh không dưới 70 cô bạn gái – Phong đại thiếu gia đỏ hai tai, ánh mắt lẩn tránh: “Cái đó, cái đó, tôi đi trước đây, còn phải lên lớp nữa.”

Đường Đường gật đầu, vẫy tay: “Bye bye.”

Phong Thiên Dương khó chịu bước ra khỏi lớp, đợi đến khi ra khỏi thì quay lại nhìn một cái, Đường Đường đang cúi đầu nhìn sách, lưng thẳng, khuôn mặt tinh xảo mà hoàn mỹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận