Nhà Ma Của Ta Thông Địa Phủ

25

Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười quái dị, cả người trông như một con rối bị thao túng.

Lão tam hoảng sợ, theo bản năng lùi lại mấy bước.

Triệu Đại Bằng cũng tiến lên định kéo Vương Kiện về, nhưng chưa kịp chạm vào đã bị hắn mạnh tay đẩy ngã xuống đất.

"Biến đi! Không ai được ngăn cản ta và Họa Nương!"

Cô em út sợ đến bật khóc, giọng run rẩy:

"Hắn… hắn bị sao vậy? Giả vờ à?"

Chàng trai đeo kính lắc đầu, sắc mặt nghiêm trọng:

"Không biết… Chúng ta đi theo xem thử!"

Cả nhóm đành bám theo hai người họ, đi đến thành đông.

Tại đây, một tòa phủ đệ rộng lớn hiện ra trước mắt họ, được trang hoàng rực rỡ với đèn hoa giăng đầy, chẳng khác gì một phủ vương gia thực thụ.

Bên trong, Vương Kiện và Họa Bì khoác lên người bộ hỷ phục đỏ rực. Hôn lễ chính thức bắt đầu.

Nhưng trong toàn bộ phủ đệ, ngoài họ ra thì chỉ có bảy người bọn họ là khách.

Lễ bái đường diễn ra trong không khí kỳ lạ.

Sau khi hành lễ xong, Vương Kiện dẫn Họa Bì đến trước mặt mọi người, nâng chén rượu lên, giọng nói ôn hòa nhưng quỷ dị:

"Các vị bằng hữu, cảm tạ mọi người đã đến chung vui cùng ta và Họa Nương. Ta kính các vị một ly!"

Nói rồi, hắn rót rượu vào từng chén trước mặt họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nha-ma-cua-ta-thong-dia-phu/25.html.]

Nhưng thứ từ bình rượu chảy ra không phải rượu… mà là một dòng chất lỏng đỏ tươi như máu.

Lễ bái đường diễn ra trong không khí kỳ lạ.

Sau khi hành lễ xong, Vương Kiện dẫn Họa Bì đến trước mặt mọi người, nâng chén rượu lên, giọng nói ôn hòa nhưng quỷ dị:

"Các vị bằng hữu, cảm tạ mọi người đã đến chung vui cùng ta và Họa Nương. Ta kính các vị một ly!"

Các tình yêu muốn mình lại lên tiếp livestream huyền học hay quay về điền văn nè ^^
Cmt cho mình biết nhaaaa
Thứ 2 sẽ lên truyện mới tháng này cho các tình yêu nhé ^^

Nói rồi, hắn rót rượu vào từng chén trước mặt họ.

Nhưng thứ từ bình rượu chảy ra không phải rượu… mà là một dòng chất lỏng đỏ tươi như máu.

Tần Đan hốt hoảng lấy tay che miệng, ánh mắt kinh hoàng nhìn chằm chằm vào chất lỏng đỏ sẫm trước mặt.

Em út cúi gập người nôn khan, cả người run lẩy bẩy.

Nam tẩm lão nhị vội vàng trấn an mọi người: "Đừng sợ, là giả thôi! Nhà ma mà, m.á.u đều là đồ giả cả."

Giả sao?

Tần Đan cầm ly rượu lên đưa sát mũi, ngay lập tức một mùi tanh nồng gắt gao xộc thẳng vào xoang mũi.

Không đúng, đây không phải đồ giả, mà là m.á.u thật!

Sắc mặt Tần Đan tái nhợt, dạ dày cuộn lên, suýt nữa cũng nôn ra. Những người khác cũng biến sắc, hiển nhiên bọn họ cũng ngửi thấy mùi tanh của máu.

Đúng lúc này, Vương Kiện bưng chén rượu lên, dứt khoát uống cạn một hơi, sau đó tặc lưỡi: "Rượu ngon!"

Mọi người: "Ọe ——"

Chưa kịp hoàn hồn, Họa Bì đã bưng khay thức ăn đến. Trên đó có bốn đĩa: một đĩa đầy nhện sống đang bò lổm ngổm, một đĩa rết còn ngoe nguẩy, một đĩa nội tạng người tươi rói, và một đĩa đầy giòi trắng đang động đậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận