Nhà Ma Của Ta Thông Địa Phủ
19
Cả bọn rơi vào trầm tư.
Lúc này, lão tứ – Vương Kiện – bất ngờ lên tiếng:
“Hay là đi nhà ma?”
Vương Kiện là người nhỏ tuổi nhất phòng nhưng lại cao to nhất, thân hình vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, cao tận 1m85. Cậu ta cực kỳ thích các trò chơi mật thất, kinh dị trốn thoát, g.i.ế.c chóc giả lập… Đến mức gần như đã đi hết tất cả các nhà ma trong thành phố.
Lần này, lão nhị không phản đối ngay mà tỏ ra hứng thú:
“Nhà ma cũng được, nhưng chỗ nào mới đây mà tụi mình chưa chơi qua?”
Vương Kiện lấy điện thoại ra lướt danh sách phòng kinh dị trên ứng dụng mua chung. Đột nhiên, cậu ta reo lên:
“Ủa? Nhà ma Phong Đô? Cái tên nghe có vẻ hoành tráng đấy!”
“Đâu đâu, để tao xem.”
Ba người còn lại cũng tò mò ghé vào xem chung.
“Vừa mới khai trương à? Chỗ này mới có một chủ đề thôi, là Họa Bì?” Lão nhị lập tức bĩu môi. “Nhàm chán! Chủ đề này cũ rích rồi.”
Bây giờ là thời đại nào rồi? Ai còn chơi Họa Bì nữa chứ?
Mấy nhà ma khác toàn lấy cảm hứng từ phim kinh dị Nhật Bản, zombie đuổi giết, hoặc bối cảnh ám ảnh như bệnh viện bỏ hoang. Chỉ nghe tên thôi cũng đủ khiến tim người ta run rẩy.
Lão tam thì cẩn thận hơn, đọc hết phần mô tả rồi nhận xét:
“Chủ đề hơi cũ, nhưng bối cảnh không tệ, giá vé cũng rẻ, hơn nữa lại gần trường mình. Thử xem sao?”
Nghe nói gần trường, cả bọn theo bản năng nhìn địa chỉ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nha-ma-cua-ta-thong-dia-phu/19.html.]
Số 18, đường Hoàng Tuyền, Tây Giao.
Thật sự rất gần! Trường họ cũng ở Tây Giao.
Đúng lúc này, lão đại bỗng khựng lại:
“Khoan đã… Hoàng Tuyền lộ số 18? Chẳng phải chỗ đó là bãi tha ma à? Khi nào lại mọc lên một nhà ma thế?”
Triệu Đại Bằng là người địa phương, sinh ra và lớn lên ở thành phố này, nên rất rành đường sá.
Cậu nhớ rất rõ, số 18 đường Hoàng Tuyền vốn là một bãi tha ma. Sao bây giờ lại có một nhà ma mọc lên ở đó?
“Chắc đã bị giải tỏa rồi.” Vương Kiện không quá để tâm.
“Chắc vậy.” Triệu Đại Bằng tính cách chất phác, nghe thế thì cũng không suy nghĩ nhiều nữa.
“Vậy quyết định đi chỗ này nhé.” Lão nhị vỗ tay chốt hạ. “Khoảng cách gần, giá rẻ, tao vừa xem thời gian chơi khoảng một tiếng rưỡi.
Bọn mình đi lúc 9 giờ sáng, 9 rưỡi bắt đầu chơi, 11 giờ xong là vừa đẹp quay về làng đại học ăn trưa.”
Lịch trình này rất hợp lý.
Cả nhóm đồng loạt gật đầu đồng ý.
Triệu Đại Bằng lấy điện thoại gọi cho bạn gái, hỏi xem bên phía ký túc xá nữ có muốn đi cùng không.
Một lát sau, cậu nhận được phản hồi: Bên đó đồng ý!
Ở phía nhà ma.
Lê Diệu vừa in xong xấp tờ rơi quảng cáo, mở điện thoại ra xem thì phát hiện đã có đơn đặt hàng đầu tiên.
Một nhóm tám người!