Nhà Ma Của Ta Thông Địa Phủ
10
Lê Diệu ngồi dậy, thở phào một hơi:
"Sao mày không nói sớm? Tao chạy bở hơi tai hai vòng vô ích!"
Sớm biết vậy, cô đã mở hộp mù ngay trong nhà ma rồi.
Như Hoa che miệng cười duyên:
"Ta quên mất."
Lê Diệu: "..."
Đúng là không đáng tin chút nào!
Mặc dù Họa Bì quỷ không thể làm hại cô trong nhà ma, nhưng nó vẫn cực kỳ hung tợn, liên tục nhỏ nước dãi nhìn cô, như thể chỉ chờ một cơ hội lao vào cắn xé.
Lê Diệu thật sự không dám mở hộp mù thứ ba. Ai mà biết lần này sẽ lòi ra con quỷ gì nữa?
Nếu lại thêm một con quỷ nữa...
Hai con ác quỷ, một trái một phải, mỗi ngày kề bên nhỏ dãi thèm thuồng, cô không bị cắn c.h.ế.t cũng sẽ bị dọa chết!
Đau đầu quá!
Họa Bì quỷ bướng bỉnh như vậy, làm sao mà mở nhà ma cho khách tham quan được? Mới vào đã bị nó dọa chạy mất dép rồi!
Lỡ nó thoát ra ngoài làm hại người thì sao?!
"Đừng lo." Như Hoa lên tiếng.
Lê Diệu nhìn sang, chờ cô nàng giải thích.
"Vừa bước vào nhà ma, ta đã cảm nhận được một loại ràng buộc. Dường như ta và nơi này đã bị trói chặt với nhau, không thể rời đi. Họa Bì quỷ hẳn cũng vậy."
"Nếu không, nó đã bỏ chạy từ lâu rồi."
"Hơn nữa, nhà ma không chỉ trói buộc chúng ta, mà còn khống chế chúng ta, không cho phép làm hại người."
Nghe đến đây, mắt Lê Diệu sáng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nha-ma-cua-ta-thong-dia-phu/10.html.]
Tốt quá, không thể làm hại người là được rồi!
Nhưng... rất nhanh sau đó, cô lại ủ rũ.
Nhưng vậy vẫn chưa đủ!
Họa Bì quỷ tính tình ngang ngược như thế, chắc chắn không chịu nghe lời cô, càng không đời nào chịu làm theo chỉ đạo, dọa khách đúng cách.
Mà hiện tại, trong tay cô chỉ có hai con quỷ: Như Hoa và Họa Bì quỷ. Muốn mở một nhà ma cho đàng hoàng, số lượng này căn bản không đủ!
Lê Diệu lấy điện thoại ra, mở ứng dụng Phong Đô Nhà Ma, bắt đầu tìm cách thu phục Họa Bì quỷ.
Đáng tiếc, lục tung mọi chỗ cũng chẳng thấy thông tin nào hữu ích.
Cuối cùng, trong phần Thông tin của tôi, cô tìm thấy một mục Trợ giúp.
Lê Diệu nhấn vào.
Ngay lập tức, một giao diện hiện ra với nội dung:
"Nếu gặp nguy hiểm, hãy lớn tiếng gọi ‘Minh Dạ cứu mạng!’"
Lê Diệu hít sâu một hơi, hô lớn:
"Minh Dạ cứu mạng!"
Dưới ánh đèn mờ ảo, một bóng người cao lớn trong bộ đồ đen bỗng nhiên xuất hiện ngay bên cạnh Lê Diệu.
Là một người đàn ông, đặc biệt đẹp trai, đường nét sắc sảo như được tạc từ dao, nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng vô cảm.
Đây là ai?
Lê Diệu liếc nhìn Họa Bì quỷ vẫn đang vênh váo đắc ý, thử thăm dò:
“Họa Bì quỷ không chịu nghe lời, giúp tôi xử lý nó đi!”
Vừa dứt lời, người đàn ông áo đen lập tức hành động. Tay phải vung roi, một cú đánh mạnh quất xuống người Họa Bì quỷ.
“Phập!” Một roi giáng xuống, Họa Bì quỷ lập tức rú lên, hóa thành một làn khói đen quằn quại.