Lặn Ngọc

Chương 5

Dân lặn ngọc không chịu nổi bạo chính mà phản kháng, sẽ rơi vào kết cục bị c.h.é.m đầu, liên lụy cả làng.

Máu chất thành biển nước thành đan, vạn làng ngàn thôn nửa đã tàn... đây là cơn ác mộng một thời của Lĩnh Nam đạo, thảm khốc như địa ngục trần gian.

Quan phủ thu thuế cống rầm rộ, như Hàn gia là quý tộc địa phương, thời đó cũng phải nộp trân châu cống thuế.

Việc lập Mị Xuyên, cho đến khi Nam triều diệt vong, hàng chục vạn dân lặn ngọc đã chết.

Đến nay, Mị Xuyên đã bỏ, dân lặn ngọc Lĩnh Nam đạo tuy vẫn phải dùng trân châu nộp thuế triều đình, nhưng cuộc sống đã tốt hơn nhiều.

Điều này phải cảm ơn tổ tiên Hàn gia.

Có lẽ việc lập Mị Xuyên thời Nam triều, chấn động kinh tâm, gây chấn động quá lớn đối với tổ tiên Hàn gia, từ đó Hàn gia bắt đầu mở rộng thế lực ở Lĩnh Nam đạo, không còn chỉ là một nhà quý tộc bình thường.

Họ tham gia quan trường địa phương, điều khiển binh lính, dâng "Châu hoạn trạng" lên các vương công ở kinh thành, hứa hẹn định mức lặn ngọc cống nạp, dâng trân châu phẩm chất tốt nhất, cuối cùng khiến triều đình giải tán trại châu, trả tự do cho dân lặn ngọc.

Về sau Hàn gia, trở thành Tiết độ sứ hai châu có binh quyền, gặp Cao công cũng phải nhường nhịn vài phần.

Việc lập đô Mị Xuyên đã thành quá khứ, mà ngư dân Lĩnh Nam đạo đều biết, Hàn gia đã hết sức bảo vệ họ.

Ngày Cao công ho ra máu, người đã không được nữa.

Tối muộn các đại phu trong phòng chẩn trị, ngoài phòng đông nghịt quỳ một đám người, tiếng khóc không ngớt.

Ta cũng trong số đó, quỳ cùng một chỗ với A Thân.

Cho đến khi cửa phòng mở ra, Hàn Sơn Ngọc dáng vẻ thanh tú cao nhã, ánh mắt nhìn về phía ta, một mảnh bình tĩnh.

"A Bảo, ngươi vào đây."

Ta không biết lúc Cao công sắp mất, vì sao muốn gặp ta.

Trong phòng chỉ có ta và Hàn Sơn Ngọc.

Cao công đưa tay về phía ta, ta quỳ tiến lên, dùng hai bàn tay nhỏ nắm c.h.ặ.t t.a.y khô héo của ông ấy, bối rối nói: "A Công..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận