Lặn Ngọc
Chương 35
Nàng không phải Hàn Sơn Ngọc, mà là Hàn Sơn Nguyệt.
Nhưng mãi đến lúc chết, nàng mới được làm lại chính mình.
Nàng nói: "Tứ thúc, A Nguyệt vất vả rồi."
Không lâu sau khi Hàn Sơn Nguyệt mất, Lệnh Nghi và Gia Nương cũng mất tích.
Có người nói, là Gia Nương thừa lúc hỗn loạn lén đưa nàng ấy đi.
Khi Hàn Tráng dẫn quân giữ thành, trong doanh trại quân triều đình, thấy t.h.i t.h.ể của Lệnh Nghi.
Tên thị vệ Vân Châu năm xưa trong phủ Hàn, là nghĩa tử của Từ Thái giám.
Hắn ta thật độc ác, lầm tưởng Lệnh Nghi là con của Hàn Sơn Nguyệt, g.i.ế.c c.h.ế.t rồi trói lên trước trận tế cờ.
Lệnh Nghi mới ba tuổi.
Gia Nương như phát điên, giơ d.a.o găm đ.â.m về phía hắn ta.
Rồi nàng ấy bị loạn tiễn b.ắ.n chết.
Ngày đó ta không có mặt tại hiện trường, nghe Hàn Tráng nói, ông ta đã c.h.é.m Vân Châu dưới vó ngựa, báo thù cho Lệnh Nghi.
Khởi đầu của thiên hạ loạn lạc, là lật đổ một vị hoàng đế bất nhân.
Có loạn, ắt phải có người chết.
Bất kỳ ai cũng có thể chết, kể cả Lệnh Nghi.
Ta vẫn là Hồ A Bảo không thể khóc, không có ngoại lệ.
Năm đó ta mười chín tuổi, nhìn lại quá khứ, bên cạnh đã không còn ai.
Không có cha, không có Hàn Sơn Nguyệt, không có Lệnh Nghi, cũng không có Gia Nương.
Ồ, ta còn có A Thân.
Bà già hơn trước, mái tóc đã điểm nhiều sợi bạc.
Hàn Tứ gia không ở trong phủ, phu nhân của ông ta là một nữ thợ lặn mạnh mẽ, có thể cùng ông ta lên ngựa, tranh đoạt thiên hạ.
A Thân già rồi, luôn nói muốn về nhà.