CHIM HOÀNG YẾN

8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Thật ra tôi thấy họ không giống kẻ thù đâu, giống kiểu oan gia tình nguyện hơn. Một người thì bắt nạt, người kia thì cam tâm tình nguyện bị bắt nạt, thậm chí còn phát điên lên khi đối phương chạy mất không bắt nạt mình nữa…]

 

[Ôi kiểu nam chính điên cuồng chiếm hữu tình yêu này, phê quá trời!]

 

[Mấy người đang nói cái quái gì thế? Nữ chính nhà chúng tôi mới là cặp chính, rõ chưa! Nam chính giờ chắc chắn là đang nhục nhã và trả thù nữ phụ đó!]

 

[Chuẩn, anh vừa nhắc đến hợp đồng là biết đang hăm dọa rồi, đó là bằng chứng nữ phụ từng làm việc thất đức còn gì!]

 

Bình luận tranh cãi náo loạn cả một vùng.

 

Không ai hiểu nổi rốt cuộc Tạ Trầm Vọng đang nghĩ gì về tôi.

 

Ngay cả bản thân tôi cũng không hiểu.

 

Nhưng tôi chỉ biết một điều dù là yêu quá sâu hay hận quá nặng, tình cảnh của tôi bây giờ đều rất nguy hiểm!

 

Thế là tôi lập tức giả ngốc:

 

"Haha, hợp đồng gì chứ, chuyện từ năm năm trước rồi, tôi quên sạch rồi…"

 

Chưa dứt lời, tôi đã thấy tận mắt Tạ Trầm Vọng lấy từ túi áo n.g.ự.c ra một tờ giấy.

 

"Muốn tôi giúp em nhớ lại không?"

 

Nói rồi, mặt không đổi sắc đọc lên:

 

"Trong thời gian hợp đồng có hiệu lực, Tống Viên trả mười vạn mỗi tháng. Tạ Trầm Vọng có trách nhiệm giặt đồ bằng tay, làm ấm giường…"

 

"Aaaa, đủ rồi!!"

 

Tôi gần như sụp đổ.

 

Mấy chuyện mất mặt thế này tại sao lại mang theo người chứ hả?!

 

Tôi giãy giụa đến mức hấp hối:

 

"Hay là chúng ta huỷ hợp đồng đi, bây giờ tôi cũng đâu có tiền trả anh mười vạn mỗi tháng đâu!"

 

Nhưng lời vừa dứt, Tạ Trầm Vọng đã cúi xuống, môi nhẹ lướt qua môi tôi.

 

"Vậy có thể trả bằng thứ khác."

 

"Giống như thế này."

 

Cảm giác mềm mại và quen thuộc ấy khiến tôi sững người.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, Tạ Trầm Vọng tập trung hôn tôi, những đường nét gương mặt mờ nhòe trong ánh sáng, dịu dàng đến khó tin.

 

Khoảnh khắc ấy, tôi như chợt quay về năm năm trước.

 

Anh khẽ hỏi:

 

"Tại sao lại rời xa tôi?"

 

"Nếu em còn có thể vừa mắt cái tên nhà họ Tần, vậy thì tại sao lại không thể là tôi?"

O mai Dao Muoi

Giọng nói chân thành vang lên, từng câu từng chữ:

 

"Chẳng lẽ vì tôi không đẹp trai bằng hắn? Không có dáng người bằng hắn? Hay là không tốt với em bằng hắn?"

 

Thật sự quá mê hoặc.

 

Trái tim tôi bắt đầu d.a.o động.

 

Tôi tuyệt vọng nhận ra năm xưa không có chút kháng cự nào trước sự dịu dàng của Tạ Trầm Vọng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-hoang-yen-ngey/8.html.]

Không ngờ nhiều năm trôi qua rồi, tôi vẫn c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt cái tên dụ người đến lú đầu này!

 

Tôi rõ ràng biết anh rất nguy hiểm, vậy mà chỉ cần anh khẽ dụ dỗ, tôi lại không có chút tiền đồ nào mà mắc câu ngay lập tức.

 

Tôi khó khăn quay mặt đi, dùng chút lý trí còn sót lại để từ chối:

 

"Không, anh ta chẳng có điểm nào bằng anh cả."

 

"Nhưng người tôi tìm không chỉ là đối tượng xem mắt, mà là đối tượng kết hôn."

 

"Không thể chỉ nhìn vào những điều anh nói, mà còn phải xem đến tiền bạc nữa..."

 

"Đã nói là xem tiền, chẳng phải càng nên chọn tôi sao?"

 

Tạ Trầm Vọng lại hôn tôi một cái, "Chẳng lẽ tôi không giàu bằng hắn à?"

 

Tôi sững người.

 

Đây có phải vấn đề tôi có muốn chọn hay không đâu?

 

Đây là vấn đề tôi có khả năng chọn hay không ấy chứ!

 

Nhà họ Tạ là đại gia tộc danh giá, còn nhà tôi chỉ là loại phất lên nhất thời rồi xuống dốc một trời một vực.

 

Đến cả bố mẹ tôi khi chọn người để gả cũng chưa từng nghĩ đến nhà họ Tạ.

 

Vì căn bản là không thể với tới!

 

Tôi kinh ngạc đến mức miệng há hốc:

 

"Anh nói gì cơ, muốn kết hôn với tôi á?"

 

"Nhà họ Tạ các anh muốn kết hôn với gia đình sắp phá sản như nhà tôi? Có ý đồ gì chứ?"

 

Tạ Trầm Vọng cụp mắt xuống.

 

Rất lâu sau, anh mới nhẹ giọng nói:

 

"Đương nhiên là vì tiểu thư của cái gia đình đó."

 

"Cái người năm năm trước chẳng nói chẳng rằng mà bỏ đi, để lại tôi một mình phát điên vì nhớ nhung, không có lương tâm chút nào."

 

Hốc mắt anh dần dần đỏ lên, giọng nói cũng run rẩy:

 

"Tôi chỉ muốn em ở bên tôi."

 

"Nhưng em lại không giữ lời, đến cả hợp đồng ngày xưa cũng dám nói quên là quên."

 

"Vậy nên, nếu chúng ta kết hôn… có phải em sẽ không thể dễ dàng bỏ lại tôi nữa?"

 

Khoảnh khắc ấy, tôi bỗng hiểu ra vì sao mới bình luận đó cứ gọi Tạ Trầm Vọng là cún con.

 

Bởi vì khi anh tủi thân, thật sự giống hệt một chú cún bị chủ bỏ rơi, đáng thương vô cùng.

 

Cảnh tượng ấy khiến tim tôi đau nhói.

 

Trong phút chốc, tôi không còn muốn phân biệt thật giả nữa.

 

Chỉ muốn thuận theo lòng mình một lần.

 

Vì thế, tôi không kìm được mà ôm lấy Tạ Trầm Vọng, chủ động hôn sâu thêm nụ hôn đó.

 

Năm năm trôi qua, thể lực của Tạ Trầm Vọng đã tốt hơn rất nhiều.

 

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi đau ê ẩm cả lưng và eo.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận