Nhất Mộng Như Sơ
Chương 4
Giọng ông trong trẻo, dễ nghe, thong thả không vội vàng, khiến người ta cảm thấy lòng nhẹ nhõm.
"Không có." Ta trả lời, "Như Sơ" có lẽ là tự của Đại lang quân nhà họ Ôn.
"Đã tìm đến chỗ ta, hẳn là gặp khó khăn lớn. Về sau nếu hắn có chuyện, ngươi cứ việc đến tìm ta. Nữ thí chủ tên là gì? Làm nghề gì?"
"Bảo Ngân, Trần Bảo Ngân. Ta làm nghề bán rượu trên thuyền ở Biện giang."
"Cô nương tốt, cứ đi đi."
Kể từ lần đó, đã mấy tháng trôi qua, Biện giang tan băng, công việc của ta càng ngày càng tốt.
Ngày mồng Ba tháng Ba, nghe nói trưởng công chúa sẽ du ngoạn trên sông, Bảo Châu nhất định đòi đi xem, ta đành nghỉ một ngày, đưa nàng đi sớm.
Trưởng công chúa là thân tỷ của đương kim hoàng thượng, phụ hoàng yêu thương, gả nàng về Biện Kinh giàu có, còn ban cả thành Biện Kinh làm đất phong cho nàng.
Những câu chuyện về công chúa có rất nhiều.
Nghe đồn phò mã nuôi tình nhân bên ngoài, nàng liền sai người thiến phò mã.
Về sau, chính nàng nuôi vô số mỹ nam, ngày ngày hoan lạc.
Ai lọt vào mắt xanh của nàng đều không thoát được, bởi vậy ở Biện Kinh, ít khi nghe nói về các nam tử tuấn tú.
Hễ đến tuổi đi học, đều bị gia đình đưa xa đến thư viện, trừ phi muốn tự mình tìm đường nương nhờ công chúa.
Lời đồn về công chúa rất nhiều, thật giả khó phân, nhưng nghe nói ngay cả hoàng thượng cũng phải nể nàng ba phần, quyền thế của nàng thật không nhỏ.