Nhất Mộng Như Sơ
Chương 25: Ngoại truyện - Ngày Thường (Hoàn)
Phiên ngoại 2: Ngày thường
Hôm ấy, Ôn Túc được nghỉ, không phải lên triều. Mùa hè, mặt trời lên sớm, ánh nắng đã chiếu qua khung cửa sổ.
Ôn Túc dậy từ sớm, đã đọc sách nửa canh giờ, lại cùng Triều Vinh luyện chữ nửa canh giờ nữa. Sau đó, hắn ăn sáng cùng cha và mẹ, rồi để Triều Vinh ở lại với ông bà.
Khi hắn trở về phòng, người trên giường vẫn chưa dậy.
Chăn trùm kín đầu nàng, nhưng đôi chân nhỏ lại thò ra ngoài một cách thoải mái.
Ôn Túc bước đến, nhẹ nhàng kéo chăn ra.
Tóc nàng đã rối tung từ lúc nào, phần lớn dính vào mặt.
Hắn ngồi xuống mép giường, khẽ vén những lọn tóc khỏi khuôn mặt nàng.
Nàng ngủ say, đôi má hồng hào, nơi khóe mắt thoáng chút nếp cười, có lẽ vì khó thở mà hơi hé miệng.
Nàng như đã mọc rễ trong tim hắn, nhìn thế nào cũng không thấy đủ.
Ôn Túc cúi đầu, đặt một nụ hôn lên trán nàng.
"Bảo Ngân, dậy thôi. Ăn no rồi ngủ tiếp."
Hắn nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.
Nàng đưa tay quàng qua vai hắn, cằm tựa vào cổ hắn, cọ cọ một cách đầy thoải mái.
"Ta còn muốn ngủ thêm một chút!" Nàng lẩm bẩm.
"Dậy ăn sáng, ăn no rồi ngủ tiếp có được không?" Hắn kiên nhẫn dỗ dành.
Bảo Ngân lắc đầu, ôm chặt lấy hắn hơn.
Ôn Túc bất lực, hắn vốn không phải người kiên nhẫn, nhưng không hiểu sao khi đối mặt với nàng, hắn lại sinh ra vô vàn nhẫn nại.
Hắn để mặc nàng làm nũng, chờ thêm chừng nửa khắc, nàng cuối cùng cũng khó nhọc mở mắt, ngáp một cái thật lớn, nước mắt rưng rưng nơi khóe mắt.
Nàng quỳ lên, hôn nhẹ vào nốt ruồi trên môi hắn.