Nhất Mộng Như Sơ
Chương 23
19
"Đã thừa nhận rồi, vậy mẹ cũng không nói gì thêm nữa. Ta sẽ bảo cha chọn một ngày tốt, sớm tổ chức hôn sự cho các con!"
Ta há hốc mồm nhìn mẹ. Bà cười hiền lành, chẳng có chút giận dữ nào, lại bảo ta nằm xuống, ăn no rồi ngủ, muốn ngủ đến khi nào thì cứ ngủ. Bà sai Ôn Túc đi lấy thuốc cho ta.
Quay đi, bà lại mắng Ôn Túc không biết tiết chế, sao có thể hành hạ cả đêm như vậy, nếu làm ta bị thương thì phải làm sao?
Ta nằm xuống, lặng lẽ kéo chăn trùm kín đầu. Ta còn mặt mũi nào nữa đây? Mẹ sao lại biết chuyện cả đêm đó thế nào?
Trong cơn mơ màng, ta nhớ lại đêm qua, động tĩnh đâu chỉ lớn, hắn điên cuồng như mất mạng.
Mẹ nói nam nhân eo nhỏ thì vô dụng, toàn là lừa ta thôi.
Ngày lành còn chưa kịp chọn, hôm sau Hoàng thượng đã ban hôn, hôn lễ định vào ngày mồng tám tháng Chạp, nghe nói là ngày vạn sự như ý.
Cùng với thánh chỉ là sính lễ, và cả của hồi môn của ta. Hoàng thượng chỉ định ta xuất giá từ Hoài Vương phủ.
Ta dọn đến ở trong phủ, từ ngày ban hôn đến ngày thành thân chỉ còn mười ngày ngắn ngủi. Ta còn chẳng kịp thêu khăn trùm đầu, đã mất mặt đến mức này rồi, còn nói gì đến lễ nghi?
Nghe nói Ôn Túc đến hai lần, đều bị Bảo Châu lấy lý lẽ chính đáng mà đuổi về. Mẹ nói trước hôn lễ gặp mặt không may mắn, bảo hắn chờ đến hôn lễ hãy đến.
Hắn để lại một tấm thẻ đào hoa.
"Ta thầm ngưỡng mộ nàng từ lâu, chỉ có nàng là không biết. Được lấy Bảo Ngân, Ta vui mừng đến phát cuồng."
Ta mím môi, giữ tấm thẻ đào hoa thật chặt trong lồng ngực.
Hôm hắn đến rước dâu, ta cầm quạt Lan Hoa, ngồi trong phòng chờ hắn đến. Bảo Châu ngồi bên cạnh, sai thị nữ thân cận ra xem màn chặn cửa. Dẫu sao Vương gia vì màn này mà đã mời tất cả các tài tử nổi danh ở kinh thành đến góp vui.
"Đại tỷ, tỷ để quạt xuống đi! Cầm lâu tay sẽ mỏi đấy. Đại ca muốn vào cửa, cũng phải mất một lúc nữa."
Bảo Châu vừa nói vừa ăn lạc, nàng tham ăn, ăn gì cũng ngon lành. Ta đặt quạt xuống, xoa đầu nàng. Ai có thể nghĩ một ngày nào đó ta lại xuất giá từ nhà nàng chứ? Chắc Ôn Túc cũng không ngờ, nếu biết trước, hẳn hắn đã đối xử tốt hơn với Vương gia.
"Đại tỷ, hôm tỷ mới về nhà, tướng công đã lén bảo ta rằng ánh mắt đại ca nhìn tỷ chẳng hề trong sáng chút nào, sau này chắc chắn hắn sẽ lấy tỷ. Khi ấy ta còn mắng hắn, giờ nghĩ lại, hắn nói chẳng sai chút nào."
Ánh mắt Bảo Châu trong veo, miệng cười tươi.
Chưa đầy một khắc, thị nữ đã quay lại báo rằng cửa đã mở, tân lang sắp vào.
Ta một mình đến, giờ lại một mình gả cho hắn.
Vì xuất giá từ Hoài Vương phủ, sính lễ đương nhiên do phủ chuẩn bị. Nghe nói nhiều thứ là do Hoàng thượng ban, còn có sính lễ mà cha và mẹ chuẩn bị. Bảo Châu kể rằng Ôn Túc đã mang tiền riêng và sổ ghi chép ruộng đất của hắn gửi đến, bảo vương gia thêm vào của hồi môn của ta.