Dạ Lung
Chương 27 Diệt Tận Hồi Pháp Mới
#DL#TK
Nhìn thấy Phong Trần đã lấy lại tinh thần, Tiểu Minh cũng tiến lên nói:
- Đúng thế, chỉ là một công pháp mà thôi.
- Có gì mà suy sụp chứ.
Phong Trần nghe vậy mặt lại đen, hắn gắt lên:
- Ta bị như vậy là tại ai chứ.
Tiểu Minh tỏ ra vô tội, giang tay, nhún nhún vai, lên tiếng:
- Ta không biết nha.
- Mà ngươi gắt cái gì chứ, ngươi có muốn tu luyện không?
Nghe tới tu luyện, Phong Trần lại trở mặt:
- A…, có chứ, ngươi mau chỉ cho ta a.
Sự lật mặt này của Phong Trần không khỏi làm cho Tiểu Minh khinh bỉ, nhưng nó vẫn làm ra hành động, phẩy tay một cái, những dòng chữ hiện ra:
“Nguyên Thức, Nguyên Hồn, Nguyên Thân
Tam Nguyên sinh Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức
Thức là Nhân, Hồn là Bào
Nguyên Thân dung Lực, Nguyên Thức dung Tính”
Khi bốn dòng chữ hiện ra, Phong Trần như đứa trẻ vừa bị lừa mất kẹo, hỏi Tiểu Minh:
- Đây không phải thứ được in vào linh hồn của ta sao?
- Ừ…, đúng rồi, chính là nó.
Tiểu Minh lại một lần nữa tỉnh bơ trả lời. Nghe xong, Phong Trần chỉ muốn đánh cho cái thứ này một trận, vậy mà nói với hắn là được lựa chọn công pháp, tự chịu hậu quả bởi lựa chọn của mình, như một con bò bị dắt đi, không biết một cái gì. Lấy lại bình tĩnh, Phong Trần quyết định không thể tin bố con thằng nào hết, không có bữa trưa miễn phí. Thấy Phong Trần như cam chịu số phận, Tiểu Minh nghĩ: “Đây coi như bài học cho ngươi, trong thế giới tàn khốc này chỉ có lợi ích mà thôi, lòng tin không thể cho đi dễ dàng.” Sau khi tâm trạng Phong Trần ổn định, nó lên tiếng:
- Được rồi, không chêu ngươi nữa, bắt đầu cho ngươi tu luyện nào.
- Ngươi đã tu luyện đến Thông Hồn cảnh, vậy ngươi xem bốn câu này có hiểu được nguyên lý của Diệt Tận Hồi Pháp không?
Phong Trần suy nghĩ một lát rồi lên tiếng:
- Bốn câu thơ này ta hoàn toàn không có khái niệm về nhiều từ.
- Nhưng hai câu đầu cho ta gợi nhớ đến học thuyết Tam Thể, một sinh mệnh sống cần có ba thể: thân thể, linh hồn và ý thức.
- Tam thể tồn tại thì sẽ dựa vào nhau sinh ra ngũ uẩn là Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức, khi sinh mệnh kết thúc tất cả đều diệt.
- Còn hai câu sau thì ta hoàn toàn không có khái niệm gì về chúng.
Nghe Phong Trần kiến giải, Tiểu Minh cũng phải gật gù, tên này cũng không phải ngốc. Nó lại lên tiếng:
- Ừm…, ngươi hiểu như vậy không sai, hai câu đầu đúng là như ngươi nói.
- Nhưng ở trong thế giới này người ta gọi là Nguyên Thân tức thân xác, Nguyên Hồn tức linh hồn, Nguyên Thức tức ý thức hay thức.
- Còn về ngũ uẩn thì không khác gì ngươi nói.
- Về hai câu sau mới bắt đầu vào công pháp.
- Công pháp này dùng Nguyên Thân chứa Nguyên Hồn và năng lượng, dùng Nguyên Hồn chứa Nguyên Thức.
Tiểu Minh nói xong lại phất tay một lần nữa, từng dòng chữ lại khắc lên Nguyên Hồn của Phong Trần. Nguyên Hồn bị nguồn năng lượng từ mảnh gốm kích hoạt lên, Phong Trần cảm giác đau đớn như bị từng nhát dao khắc lên linh hồn, đau đớn vô cùng, như ngàn mũi dao găm vào cơ thể. Bên ngoài, Phong Trần người run bần bật, mồ hôi đổ ra như hạt đậu. Lam Thủy thấy vậy mặt biến sắc, nàng định lao đến đánh thức Phong Trần nhưng lúc này Đao Cương đã tỉnh, hắn nắm lấy tay nàng kéo lại, lắc đầu lên tiếng:
- Trần huynh đệ đang đến lúc quan trọng, nếu không cẩn thận thì hại đệ ấy.
- Quan sát đi, nếu có gì mất khống chế ta sẽ ra tay.
Nói xong, hai người rời xa chỗ Phong Trần, khi đi Lam Thủy nhìn Phong Trần bằng ánh mắt lo lắng. Bên trong, Phong Trần cuối cùng cũng được truyền thụ xong, Tiểu Minh phẩy tay, hình ảnh hiện ra:
Tiểu Minh lên tiếng giải thích:
- Đây là tầng một, tên Lập Sắc.
- Nếu muốn luyện Diệt Tận Hồi Pháp, trước tiên ngươi phải phá đan điền đi, luyện đan điền thành một đan giới để chứa nguồn lực lượng thuần túy. Muốn có nguồn lực lượng này thì cần thiên địa dị vật.
- Nhưng thiên địa dị vật không được luyện hóa trực tiếp, phải sử dụng công pháp phân tách năng lượng thuần túy và khả năng thuộc tính của thiên địa dị vật đó ra.
- Sau khi phân tách, dồn năng lượng vào đan giới, còn khả năng đặc biệt được đưa về Nguyên Thức.
- Tác dụng của việc này sẽ làm cho Nguyên Thức của ngươi cường đại hơn bình thường rất nhiều. Nếu muốn sử dụng khả năng đặc biệt của dị thuộc tính, ngươi có thể sử dụng Nguyên Thức dung hợp cùng năng lượng của đan giới.
- Còn Nguyên Hồn giống như ngôi nhà, Nguyên Hồn tan biến thì Nguyên Thức cũng tan biến, đây là thứ mà ta còn nhớ ở tầng một.
Phong Trần nghe Tiểu Minh giải thích mà hắn rối rối cả não. Thứ hắn hiểu là, muốn luyện Diệt Tận Hồi Pháp cần phải lập đan giới, muốn lập đan giới phải có năng lượng, muốn có năng lượng phải có thiên địa dị vật. Nhớ đến đây, không phải vừa mới thấy thiên địa dị vật sao, hắn hỏi:
- Tiểu Minh, cái con bướm đen kia có phải là thiên địa dị vật không?
- Con bướm đen? Ngươi đúng là đồ thô bỉ, người ta có tên đàng hoàng, là Dạ Tốc Điệp, một dị ám.
Tiểu Minh lên tiếng khinh bỉ về phía Phong Trần. Phong Trần không quan tâm đến sự khinh bỉ của Tiểu Minh, hắn vội nói:
- Vậy ngươi nuốt nó rồi thì làm sao ta tạo đan giới?
- Hừ, ta mà không tạm thời nuốt nó vào thì con côn trùng kia đã ăn các ngươi không còn một mống.
Nghe Phong Trần có ý trách cứ, Tiểu Minh lên tiếng phản bác, nó tiếp tục nói:
- Mà ta đưa cho ngươi, ngươi cũng cần có ta để tạo đan giới và phân tách.
Phong Trần nghe vậy cũng đổi giọng:
- Ta hiểu rồi, vậy nhờ Minh đại nhân giúp ta lập giới.
Lại thấy tên này trở mặt, Tiểu Minh tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng tay vẫn kết ấn. Nguồn lực lượng màu đen từ trong mảnh gốm tiến ra, từ từ tràn vào kinh mạch, sau đó đi vào đan điền. Nguồn năng lượng màu đen tiến vào, dần dần tràn đầy đan điền, năng lượng liên tục vào nhanh chóng làm đan điền căng đầy, những vết rạn nứt dần xuất hiện, rạn nứt dần mở rộng, một tiếng nổ “bùm….” xuất hiện ngay bên trong cơ thể của Phong Trần.
Ở bên ngoài, sau khi trị thương xong, ba người còn lại chú ý đến Đao Cương và Lam Thủy nhìn chằm chằm vào chỗ Phong Trần. Họ tiến đến chỗ hai người thì thấy khí tức của Phong Trần liên tục kéo căng, có dấu hiệu đột phá U Sư sơ kỳ. Phục Linh tò mò lên tiếng:
- A, Trần Y sư huynh định đột phá sao?
Đao Cương trả lời:
- Ừm…, có lẽ là như vậy, có thể sư đệ khi xuống dưới Hỏa Đàm đã đạt được cơ duyên nào đó.
- Trần Y huynh đệ thật may mắn, vậy mà ta không được, thật đáng tiếc a.
Nghe Hỏa Nham nói vậy, Ám Ảnh lại mỉa mai:
- Người ta là thiên kiêu chi tử, cái mông khỉ nhà ngươi cứ ở đó mà mơ.
Trong khi mọi người đang cảm thán về cơ duyên của Phong Trần thì Lam Thủy dường như có một cảm giác không ổn. Nàng thấy tuy khí tức của Phong Trần đúng là đang đột phá nhưng năng lượng dồn vào là quá nhanh, nếu với tốc độ này kinh mạch đã nổ tung từ lâu, không thể tăng lên như Phong Trần được. “Đùng….”, một luồng U lực màu đen tràn ra, Phong Trần từ U Đồ viên mãn đột phá U Sư sơ kỳ, toàn đội Huyết Chiến thở phào. Khí tức đang dần ổn định đột nhiên lại tăng cao, U lực thét gào, từ trong cơ thể của Phong Trần mãnh liệt bạo động. Điều này làm cho tất cả bất ngờ.
Bên phía Phong Trần, đằng sau lớp áo choàng, từng hạt mồ hôi bằng hạt đậu tuôn ra liên tục, gương mặt vặn vẹo vô cùng, đan điền căng trướng muốn nổ tung bất cứ lúc nào, nỗi đau như bẻ cùng lúc hai mươi chiếc xương sườn, răng cắn đến bật máu, hơi thở tán loạn. “Bùm…”, đan điền nổ tung, vỡ vụn, khí tức từ U Sư sơ kỳ kéo xuống U Đồ viên mãn, hậu kỳ, trung kỳ, sơ kỳ, khí tức hoàn toàn tan đi, rơi thành Ngục Dân. Lúc này, theo sự chỉ dẫn của Tiểu Minh, Nguyên Hồn Phong Trần bắt đầu vận chuyển Diệt Tận Hồi Pháp. U lực màu đen ở chỗ đan điền vỡ nát kia đang được phân tách, nguồn U lực thuần khiết dần tụ lại thành một vùng đan giới, luồng ánh sáng màu đen thì nhập vào linh hồn. Khi nguồn ánh sáng màu đen đi vào, thành phố bên trong linh hồn cũng trở nên đen tối, không còn là màu xám tro tàn như ban đầu nữa. Quá trình cứ tiếp tục cho đến khi mảnh gốm lại trở thành màu ngả vàng như ban đầu. Đan giới lúc này bên ngoài như một đan điền bình thường, nhưng bên trong ẩn chứa một nguồn U lực thuần túy không mang thuộc tính gì. Bên trong Nguyên Hồn là khung cảnh thành phố về đêm, được nhuộm bởi màu đen, đây là Nguyên Thức của Phong Trần.
Tiểu Minh sau khi giúp Phong Trần xong, năng lượng của dị ám được nó dùng phần lớn để tạo đan giới, vậy nên nó rơi vào ngủ say. Trước khi nó ngủ say có để lại cho Phong Trần một câu: “Bổn đại nhân phải nghỉ ngơi đây, không có gì đừng làm phiền ta.” Bên ngoài, sau khi thấy Phong Trần trở thành Ngục Dân, cả đội lại cảm thấy tiếc nuối cho Phong Trần, mãi mới lên được U Đồ viên mãn, giờ lại trở về như cũ. Đang cảm thán, lại có nguồn U lực từ thân thể Phong Trần phát sinh, tu vi từ không có lại kéo căng, một mạch lên thẳng U Đồ trung kỳ rồi ổn định dừng lại.
Đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, đội Huyết Chiến đã không còn gì để nói nữa rồi. Bọn họ thề, lần thực hiện nhiệm vụ này trải nghiệm còn phong phú bằng mấy lần trải nghiệm hai năm nay cộng lại. Phong Trần điều hòa lại khí tức, dần mở mắt ra, đứng dậy phủ phủ bụi, đưa mắt nhìn sang, thấy cả đội nhìn mình như nhìn một sinh vật kỳ lạ, hắn hỏi:
- A…, mọi người nhìn ta làm gì vậy?
+++++++++++++++++++++++++++++++++++
cảm ơn các vị đạo hữu đã ủng hộ và theo dõi truyện!
bù đắp cho chương quá ngắn, nên tác đăng luôn chương này cho các vị đạo hữu.
các vị đạo hữu ủng hộ em thì thông tin đây ạ:
VietinBank: 109870579399
momo: 0332336839
Các đạo hữu thả comment cho em lấy động lực ạ!
đây là kênh Youtube các đạo hữu vào nghe truyện: https://www.youtube.com/@GTMedia-k8d