Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn

Chương 3

Lại nói, sau khi Đế Giang thống nhất ma giới, sát phạt tứ phương, nhưng vẫn quyết định lưu lại nơi cũ, còn tự mình xây dựng một toà cung điện, đến nỗi 2999 ngọn núi còn lại cùng với tất cả kiến trúc lớn bé,đều do thuộc hạ cùng tín đồ tự giác tu sửa.  

Nói trắng ra là Vô Ưu Cung, 3000 ngọn núi, chỉ có Đê Vân phong là Đế Giang để vào mắt. Như vậy, một toà cung điện tràn ngập hơi thở của hắn, theo lý mà nói sẽ là nơi vô cùng quan trọng, không dễ dàng cho người ra vào mới đúng, nhưng trên thực tế ngọn núi này có nhiều người nhất, ngẫu nhiên cũng có thể tạo nên động tĩnh, cách 1900 ngọn núi cũng truyền tiếng động tới Tệ Ngạn Đài.  

Tuy rằng Đê Vân phong nuôi rất nhiều người, nhưng không phải ai muốn tới liền tới, nghe nói Đế Giang đặt ra rất nhiều tiêu chuẩn, điều kiện hà khắc, người phù hợp đã ít càng thêm ít, mà gần nhất là hai ngàn năm nay, một người mới cũng chưa có. Đây cũng là lý do làm cho một đám người Hợp Hoan Tông hưng phấn, có thể xuất hiện tại toà cung điện này, chỉ cần tới đưa rượu, cũng là một dạng khẳng định đối với các nàng.  

Nhạc Quy đối với sự vui sướng của các nàng lan tới, bản thân cũng vui vẻ theo, trên thực tế nàng cũng đã dần dần từ bỏ việc giãy dụa, nàng liền có nhiều biện pháp khống chế cảm xúc, chỉ còn chờ đưa Đế Giang lên giường, sau đó thật nhanh rời khỏi ma giới quỷ quái này là được.  

[A, đến phía trước xem Thuỷ Linh một cái cũng tốt.]  

Thuỷ Linh là sủng vật của Đế Giang, ở thế giới hiện thực cũng có loại động vật này, Nhạc Quy trước kia chưa có gặp qua, mặc kệ thế giới hiện thực dù sao bây giờ cũng là đang trong tiểu thuyết, cũng không biết hình dạng lớn lên có giống nhau hay không. Nhạc Quy đột nhiên cảm giác không thích hợp, nhịn không được chọc vào lưng người phía trước.  

“Làm gì?” Người nọ nhướn mày hỏi.  

Nhạc Quy thấp giọng hỏi: “chúng ta hiện tại đi đâu?” Tuy rằng chưa tới Đê Vân phong nhưng căn cứ cốt truyện, gốc hoa đào nơi Đế Giang sắp c.h.ế.t kia hẳn là ở sau núi, mà hiện tại các nàng đang hướng đỉnh núi đi lên.  

“Còn có thể đi đâu, đương nhiên là lên cung điện trên đỉnh núi.” người nọ vô ngữ trả lời.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận