Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn
Chương 2
Xa xa Đê Vân phong, tiếng chuông vang lên, gột rửa sạch sẽ tâm hồn, trên bầu trời ma khí màu xanh dần chuyển sang ánh tím, trông giống như từng đàn cá bơi lội, vô số tia chớp nhỏ hẹp tản ra.
Giờ tý, tại bàn tọa Tệ Ngạn đài, nam nhân đột nhiên mở bừng mắt.
___________________
………. Nhạc Quy vào Tệ Ngạn đài một tháng, cũng đã đủ quen thuộc nơi đây, nàng nhẹ nhàng tránh thoát khỏi các loại kết giới và cấm chế, dần dần tiến tới đỉnh cung điện Tệ Ngạn đài.
Giờ tý tựa như một dấu mốc, tại Vô Ưu Cung được bao phủ bởi màn đêm tối tăm, một khắc sau, ma khí đột nhiên trở nên nồng đậm, xa gần bên trong đám sương là hình ảnh ma vật giương nanh múa vuốt, giống như từng con quái vật, mở ra chiếc miệng rộng đầy răng nanh, nhìn y như một bồn máu, không một tiếng động, dụ dỗ những người đi lạc đường tiến vào sâu bên trong.
Là một phàm nhân, trải qua 800 lần khảo hạch cũng không đủ tiêu chuẩn, Nhạc Quy chỉ đi được một phần ba đường, liền mệt mỏi, nhưng nghĩ tới việc bỏ lỡ đêm nay, nàng sẽ không còn khả năng trở về nhà, bèn cắn răng tiếp tục kiên trì.
Đêm nay nàng nhất định phải ngủ với Đế Giang.
Thời điểm vừa xuyên thư, nàng thường xuyên hoang mang, tiểu thuyết này vốn nhiều người như vậy , vì sao lại là nàng xuyên vào thế giới này. Sau ba ngày hoang mang, đột nhiên nàng nhớ lại đêm định mệnh đó, có người đã tặng cho nàng một chiếc la bàn kỳ lạ: “Đây cũng không phải la bàn bình thường, đây là dụng cụ duy nhất có thể nghịch chuyển thời không, chỉ cần có được nó, thì có thể từ thế giới này tiến vào thế giới khác.” Người này vẻ mặt thần bí, trong mắt loé lên hàn quang.
Không chuyện là gì trên đời không thể xảy ra, Nhạc Quy không để ở trong lòng, cầm lấy đồ vật liền về phòng nằm ngủ.
Kết quả vào lúc nửa đêm, la bàn bị nàng tiện tay ném ở dưới gối, phát ra từng đợt ánh sáng, hình ảnh mơ hồ đột nhiên xảy ra biến hóa, không chờ nàng nhìn kỹ, bản thân đã xuyên rồi.
Mới chỉ đọc hơn ba mươi chương, lượng tin tức Nhạc Quy tiếp nhận không đủ để phân tích, nàng xác định chỉ khi tìm được pháp khí kia, mới có thể xuyên thời không trở về thế giới của mình.
Vấn đề là trong tiểu thuyết đề cập tới có hai chiếc la bàn, trong đó một cái là nam chủ chế tạo, mà trước khi nam chủ xuất hiện, cái còn lại nằm ở trong tay Đế Giang ở ma giới, nó được cất sâu trong tẩm cung, dựa theo quy củ thì chỉ có vương hậu mới có quyền được nhìn thấy nó.
Đơn giản mà nói, vật này tựa như Phượng ấn, chỉ vương hậu mới có thể chấp chưởng. Căn cứ vào việc đã biết trước cốt truyện, nghĩ tới nghĩ lui thì cũng không cần phải thành hôn cùng Đế Giang, có thể cùng hắn lăn giường để bảo trì tồn tại là được, rốt cuộc…
… [Rốt cuộc mấy ngày sau hắn liền c.h.ế.t là sao?] Nhạc Quy thở hồng hộc bước lên đỉnh Tệ Ngạn đài, một tòa cung điện trống rỗng, rộng lớn xuất hiện trước mắt.
Đúng vậy, Đế Giang mười ngày sau sẽ chết.