MẪU THÂN QUÁ MỨC CẤP TIẾN CỦA TA

8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thì ra là vậy. Ta lại học được một điều nữa.

 

Sau khi mẹ con ta ổn định trong ngôi nhà mới, mẫu thân liền thay họ cho ta, người tự đứng tên nữ hộ, từ nay về sau, ta chính là: Thẩm Chiêu Chiêu.

 

Mẫu thân thu mua cửa tiệm, bắt đầu bước chân vào buôn bán.

 

Bên phía phụ thân, tuy trong tay đã eo hẹp, nhưng cũng không dám chậm trễ chuyện hôn nhân.

 

Trước ngày đại hôn, phụ thân còn sai người đến truyền lời cho mẫu thân:  

"Thẩm thị, lão gia nhà ta nói, đây là cơ hội cuối cùng. Mong người biết điều, sớm mà cúi đầu nhận lỗi."

 

Lúc đó mẫu thân đang ăn tổ yến hạt sen, vừa nghe xong liền suýt nữa phun ra, lập tức ra lệnh đuổi tiểu đồng đi.

 

Ta hỏi:  

"Mẫu thân không thích phụ thân nữa, đúng không? Chiêu Chiêu không muốn về Trương phủ nữa đâu. Tổ mẫu luôn bảo Chiêu Chiêu là đứa con gái phá của. Nhưng Chiêu Chiêu rõ ràng thông minh ngoan ngoãn, sau này nhất định có tiền đồ, sao lại là phá của được?"

 

Nhắc đến phụ thân, mẫu thân cười khinh thường:  

"Cha con chỉ biết sủng thiếp diệt thê, thích cái mới, chán cái cũ. Sau này còn có thể đem con gái ra đổi lấy vinh hoa. Ta sẽ không bao giờ để mắt đến hắn nữa, Chiêu Chiêu cũng phải tránh xa, kẻo lây phải vận rủi."

 

Mẫu thân lại bắt đầu nói những lời nghe như bói toán.

 

Người bảo, ta dung mạo xinh đẹp, lại có tiền bạc bên người, tương lai muốn có nam nhân đến với mình thì nhiều vô kể.

 

"Chiêu Chiêu, con phải nhớ, không phải ai cũng xứng để con trao trọn trái tim. Dù là Thái tử, cũng không ngoại lệ."

 

Ta khẽ nhíu đôi mày nhỏ.  

Thái tử? Với thân phận của ta, làm sao có thể tiếp cận Thái tử được?

 

Sao mẫu thân cứ như có thể biết trước mọi chuyện vậy?

 

Ngày phụ thân thành thân, ông ta mặc hỷ phục đỏ tươi, trông ra vẻ là bậc quân tử đoan chính, phong nhã lễ nghi.

 

Ông cưỡi ngựa trắng, dẫn đoàn rước dâu đi ngang qua cửa tiệm của mẫu thân, còn cố tình ngẩng đầu nhìn người, dáng vẻ như đang âm thầm khoe mẽ.

 

Thế nhưng mẫu thân không hề ghen tuông, càng không mảy may d.a.o động.

 

Đến tối, có người đến báo tin cho mẫu thân:  

"Thẩm nương tử, hôm nay Trương gia đã rối loạn hết cả lên. Hôn lễ tổ chức chẳng ra sao, phải chạy vạy vay mượn khắp nơi mới miễn cưỡng dựng được tiệc rượu. Đại nhân họ Tôn bị mất mặt, giận đến tái cả mặt."

 

Bổng lộc một năm của phụ thân vốn không đủ trang trải sinh hoạt trong phủ, lấy đâu ra tiền mà phô trương xa hoa?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mau-than-qua-muc-cap-tien-cua-ta/8.html.]

Người đưa tin lại nói:  

"Đơn đặt hàng trước kia của Thẩm nương tử ở các cửa tiệm, Trương gia hiện giờ chỉ có thể tiếp tục nợ trước thôi."

 

Mẫu thân nghe xong, khẽ nở nụ cười ung dung:  

"Tốt lắm. Cái hố nhà họ Trương tự đào, ta xem xem chúng lấy gì mà lấp? Chỉ sợ… tên phụ bạc ấy sớm muộn cũng sẽ tham ô nhận hối lộ, đến lúc đó, ta sẽ khiến hắn tan cửa nát nhà."

 

Người cố ý dặn dò ta:  

"Chiêu Chiêu, chiêu này gọi là ‘bức hắn lên Lương Sơn’. Tuy tay ta không nắm được nhược điểm của hắn, nhưng có thể khiến hắn từng bước trượt chân vào con đường sai trái."

 

Ta đồng tình gật đầu, đáp:  

"Tổ mẫu trước giờ không chịu cho con nhập gia phả, vậy thì con cũng chẳng phải người nhà họ Trương. Sau này phụ thân gặp nạn, chỉ cần mẫu thân và con vô sự là được."

 

Mẫu thân hài lòng mỉm cười:  

"Kẻ làm điều bất chính, tất sẽ chuốc lấy diệt vong. Mẹ con nhà họ Trương quá tham lam, lại hám hư vinh, sớm muộn gì cũng sẽ chếc bởi chính lòng tham của mình. Chỉ khi nào lòng không còn ham muốn, người ta mới không bị kẻ khác nắm thóp."

 

10

 

Nửa tháng sau, phụ thân bỗng say rượu đến tìm.

 

Ông ta bước đi loạng choạng, thân hình lảo đảo, chặn ngay đường đi của ta và mẫu thân.

 

Lúc ấy cửa tiệm vừa mới đóng, mấy hộ viện vừa hạ then cửa xong liền lập tức vây quanh, bảo vệ mẫu thân và ta vào giữa.

 

Phụ thân đôi mắt đỏ ngầu, men rượu nồng nặc, trông bộ dạng cực kỳ khó chịu:  

"Thẩm thị, chuyện cũng đã qua nửa tháng rồi, sao nàng vẫn chưa nguôi giận? Không phải nói là giả hòa ly sao? Cớ gì nàng mãi không chịu tha thứ cho ta?"

 

"Nàng không thể sinh con nữa, ta đương nhiên phải cưới người khác! Nhà họ Trương chúng ta không thể tuyệt hậu được!"

 

"Tôn thị là con gái quan gia, nàng ta vào cửa rồi thì ngang hàng với nàng, nàng còn có gì mà bất mãn?"

 

"Giờ Trương gia đang nợ nần ngập đầu, ta mới mượn chút hồi môn của Tôn thị để xoay xở, thế mà nàng ta lại châm chọc móc mỉa ta không ngừng. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nàng tốt với ta nhất…"

 

"Theo ta về đi, cả nhà sống yên ổn với nhau chẳng phải tốt hơn sao? Nàng hà tất phải lăn lộn bên ngoài, làm mấy thứ buôn bán không ra gì đó?!"

 

Mẫu thân nghe xong tức đến bật cười.

 

Ta cũng giận đến mức muốn cho phụ thân một cái bạt tai thật mạnh.

 

Sách Thánh hiền ông ấy học chắc là đem cho chó gặm rồi!

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận