MẪU THÂN QUÁ MỨC CẤP TIẾN CỦA TA

13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8UvN7deVjH

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẫu thân cúi người tiễn hoàng đế rời đi.

 

Người giấu ngọc bội vào lòng, rồi lạnh lùng nhìn về phía phụ thân ta – lúc này đã hoảng loạn đến mức hồn bay phách lạc:

 

“Trương đại nhân, ngài định tự mình cút đi, hay để ta gọi người đuổi khách?”

 

Phụ thân không dám hó hé nửa lời, lặng lẽ rút lui. Ánh mắt ông ta nhìn mẫu thân lúc này đã không chỉ là không cam lòng nữa rồi.

 

Ông ta thừa biết—mẫu thân xinh đẹp lại có bạc trong tay, kẻ ái mộ thì nhiều không kể xiết.  

Chẳng qua trước kia, mẫu thân quá coi trọng phụ thân, khiến ông ta ảo tưởng rằng mình có sức quyến rũ vô biên.

 

Từ ngày hôm đó, không còn ai dám gây chuyện với mẫu thân nữa.  

Toàn bộ các cửa hàng làm ăn thuận lợi trôi chảy.

 

Một tháng sau, hoàng cung mở tiệc yến thiết. Thái hậu đích thân triệu kiến hai mẹ con ta.

 

Ta còn được gặp cả Thái tử điện hạ – bảy tuổi đầu.

 

Mẫu thân ghé sát tai ta, nhỏ giọng nói:

 

“Thái tử chính là nam chính định mệnh của con. Nhưng mà… nó tệ lắm, mẫu thân nhất định sẽ tìm cách đổi thái tử khác.”

 

Người từng nói với ta—thế giới này vốn là một quyển thoại bản. Còn ta, chính là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm tàn khốc.

 

Trong nguyên tác, mẫu thân đã chếc từ sớm. Ta tuy là đích nữ nhà họ Trương, nhưng bị kế mẫu hành hạ đủ đường.  

Sau khi trưởng thành, còn bị phụ thân ruột đem ra lợi dụng như cái máy in tiền.

 

Thái tử thì vừa ngược thân vừa ngược tâm, con gái của Tôn thị thì hãm hại ta hết lần này đến lần khác, cho đến khi ta chếc thảm.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Mà sau khi ta chếc rồi, Thái tử cùng cha ruột và đám người kia mới bừng tỉnh ngộ.

 

Nhưng mà…

 

Ta cũng đã chếc rồi, họ có tỉnh ngộ thì được tích sự gì?

 

Thái tử vừa thấy ta liền nhìn chằm chằm, bước tới nắm tay ta, hỏi:

 

“Muội muội năm nay mấy tuổi rồi? Thường ngày uống thuốc gì thế?”

 

Hừ, thuốc cái đầu ngươi ấy!

 

Ta nào có bệnh tật gì, việc quái gì phải uống thuốc?!

 

Mẫu thân nói chẳng sai—Thái tử đúng là cái bánh giò to xác!

 

Hoàng đế đến dự tiệc, ánh mắt gần như dính chặt lên người mẫu thân.

 

Hậu cung ba ngàn giai lệ, nhưng e rằng không ai giống như người.

 

Hoàng đế đương nhiên cảm thấy mới mẻ.

 

Hơn nữa, mẫu thân từng ngày đêm không rời, chăm sóc tận tình, khiến hắn dần sinh lòng khác lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mau-than-qua-muc-cap-tien-cua-ta/13.html.]

 

Tiệc cung yến vừa bắt đầu không bao lâu, thì tin chiến sự từ biên cương truyền về.

 

Biên ải nguy cấp, chiến sự cận kề.

 

Nhưng phe bảo thủ lập tức phản đối, cho rằng khai chiến sẽ hao người tốn của, quốc khố lại đang cạn kiệt, chi bằng nên hòa giải nhượng bộ.

 

Hoàng đế là người hiếu thắng, ghét nhất là hành vi nhẫn nhục cầu hòa.

 

Hai phe bảo thủ và chủ chiến tranh cãi không ngớt.

 

Đúng lúc này, mẫu thân bước ra. Hôm nay người tiến cung với danh nghĩa ân nhân cứu giá, mà triều thần có nửa số đã từng giao thiệp với người.

 

Mẫu thân bước ra, nhẹ nhàng hành lễ, động tác quỳ gối vô cùng tao nhã, váy áo trải ra như đóa sen nở rộ.

 

Cảnh đẹp như vậy, lập tức thu hút mọi ánh nhìn.

 

Mà lời người nói tiếp theo, lại càng khiến người ta không khỏi xôn xao cảm thán:

 

“Hoàng thượng, vinh nhục của quốc gia, nữ tử cũng có phần. Thần nữ tuy chỉ là một thương nhân, nhưng sau khi kiểm kê sản nghiệp, vẫn có hơn vài trăm vạn lượng bạc. Thần nữ nguyện hiến toàn bộ gia tài, để bảo đảm tướng sĩ nơi biên ải vượt qua cửa tử!”

 

16

 

Giọng nói của mẫu thân vang vọng, mạnh mẽ đầy khí thế, khiến hoàng đế cũng không khỏi cảm động.

 

Khi mẫu thân sai người đưa tài vật vào cung, hoàng đế còn nhìn thấy cả sổ hồi môn của người, lại càng thêm hài lòng.

 

Mẫu thân liếc mắt ra hiệu cho ta, ta lập tức tháo vòng cổ vàng khảm trân châu Đông Hải trên cổ xuống, rụt rè nói:

 

“Dân nữ cũng nguyện quyên góp tài sản của bản thân. Mẫu thân luôn dạy rằng, không có quốc, thì không có nhà. Sự hưng vong của đất nước, đến cả trẻ nhỏ cũng có trách nhiệm.”

 

Hoàng đế vô cùng vui mừng, lập tức sắc phong mẫu thân làm Vinh An phu nhân, còn ta thì trở thành Minh Châu quận chúa.

 

Có mẫu thân khởi đầu, không ít quan lại quyền quý cũng lần lượt quyên góp tài sản.

 

Với đủ bạc trong tay, chiến tranh bùng nổ.

 

Trận chiến này kéo dài suốt hai năm.

 

Trong suốt thời gian đó, mẫu thân liên tục gửi tiếp tế ra biên cương.

 

Giờ đây, danh tiếng “Chủ tiệm Thẩm” đã lan truyền khắp thiên hạ, binh sĩ nơi biên ải ai ai cũng kính ngưỡng.

 

Nhưng mẫu thân lại bảo ta, việc người làm, thứ nhất là vì thật lòng muốn bảo vệ đất nước, thứ hai… là để “câu rùa vàng”.

 

Người đã sớm biết, Tướng quân Họ Hách là một quan phu tuấn tú, dưới gối có hai trai một gái. Người còn nói, ba đứa nhỏ ấy sau này đều là nhân vật tài ba.

 

Gần gũi với một gia đình như vậy, tuyệt đối không phải chuyện xấu.

 

Mẫu thân sai người truyền bá sự tích của mình, suốt hai năm liên tục “tẩy não” Hách tướng quân.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận