Thời gian gần đây, hoàng đế như bị kích thích, suốt ngày cắm đầu vào công vụ, xử lý mấy đại án tham ô. Bằng chứng tham nhũng của vị phụ thân rác rưởi của ta đã quá rõ ràng, cả tộc họ Trương bị tống vào ngục.
Ngay cả nhà họ Tôn cũng không thoát khỏi.
Mẫu thân và ta tận mắt nhìn thấy bọn họ bị lưu đày rời khỏi kinh thành. Người thản nhiên nói:
“Con gái nhà họ Tôn đã bị đày đi nơi xa, không còn có thể tranh đấu với Chiêu Chiêu của ta nữa.”
Dẫu vậy, mẫu thân vẫn chuẩn bị đủ điều, đề phòng rủi ro.
Sau khi trở thành phu nhân của tướng quân, ta cũng trở thành Tứ tiểu thư của Hách gia.
Kế phụ coi ta như con ruột, hai vị ca ca và tỷ tỷ trong nhà cũng thương ta như bảo bối, ngày tháng trôi qua bình yên, ấm áp đến không tưởng.
Cho đến năm ta mười lăm tuổi, vào lễ Hoa Triều, thái tử mười tám tuổi tìm cách tiếp cận ta.
Thế nhưng, thái tử lại không biết—ta đã tiếp nhận toàn bộ hệ thống mật thám do mẫu thân bí mật xây dựng, biết rõ hôm nay hắn sẽ giở trò—cố ý để ta rơi xuống nước, sau đó liền một màn anh hùng cứu mỹ nhân.
Chỉ cần có chút da thịt tiếp xúc, hắn sẽ lấy cớ để đưa ta vào Đông cung.
Thái tử nhìn trúng không phải là ta, mà là binh quyền của Hách gia và tài lực của nhà họ Thẩm.
Hoàng đế vốn đã dè chừng Hách gia, giờ cục diện lại càng trở nên vi diệu.
Nhưng đúng lúc này, mẫu thân nói với ta một bí mật động trời—
Trưởng huynh nhà họ Hách, không phải là con ruột của kế phụ, mà là con trai của Tiên hoàng hậu, mang trong mình dòng m.á.u của hoàng thất.
Mẫu thân nói: “Nếu hoàng đế và thái tử đều không muốn mẹ con ta sống yên ổn, vậy thì… đổi chủ giang sơn thôi.”
Huynh trưởng Hách gia, hoàn toàn có tư cách chính thống để trở thành người thừa kế ngai vàng.
Lúc ấy, ta mới thật sự hiểu được, vì sao trong bao nhiêu người ái mộ mẫu thân, người lại chọn Hách Trường Thanh.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Đúng vào ngày thái tử định ra tay với ta, ta đã hẹn gặp huynh trưởng trước đó, và chính huynh ấy đã ra tay cứu ta.
Huynh ấy biết rõ thân thế của mình. Khi phát hiện thái tử có ý đồ với ta, lòng hận thù của huynh ấy đã không còn kìm nén được.
Cùng lúc đó, mẫu thân cũng dùng chút thủ đoạn nhỏ, khơi lên ham muốn chiếm hữu trong lòng hoàng đế.
Người cầu mà không được, luôn dễ sinh lòng độc chiếm.
Mẫu thân vốn đã trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hoàng đế từ lâu—một ánh trăng sáng trong mà xa vời.
Hoàng đế liên tục triệu kiến mẫu thân.
Mỗi lần trở về, người đều nhào vào lòng kế phụ mà khóc thút thít.
Lặp lại vài lần như thế, kế phụ cũng chịu không nổi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mau-than-qua-muc-cap-tien-cua-ta/15.html.]
Kế phụ và huynh trưởng cuối cùng đạt được đồng thuận—phản rồi!
18
Huynh trưởng công khai thân phận, với thế lực mạnh mẽ ép cung đoạt vị.
Hắn không chỉ tự tay giếc chếc hoàng đế và thái tử, mà còn ôm theo bài vị của tiên hoàng hậu, cùng ngoại tổ phụ và cữu phụ ruột, bước lên long ỷ.
Khoảnh khắc ấy, huynh trưởng đã hoàn toàn toát ra khí chất của bậc đế vương.
Hắn trừng phạt gian thần, thanh toán kẻ thù cũ.
Triều đình tạm yên ổn, huynh trưởng liền đem ta bắt vào cung.
Mà lúc đó, ta cũng đang giả vờ giả vịt chọn phò mã.
Huynh trưởng bá đạo lại cường thế, kéo ta cùng tắm, ép ta vào mép hồ sen, nụ hôn dồn dập rơi xuống, chiếm hữu vô cùng mãnh liệt:
“Chiêu Chiêu, mới chút tuổi đầu mà đã nghĩ đến chuyện gả cho người khác rồi sao? Nàng xem trẫm là gì hả? Trẫm nuôi nàng lớn từng ấy năm, chẳng lẽ là để làm vợ cho kẻ khác chắc?”
Huynh trưởng nhất quyết muốn lập ta làm hoàng hậu.
Hắn tháo xuống lớp vỏ bọc thường ngày, để lộ ra hàm răng sói.
Còn ta, đứng trước hắn, chẳng khác nào một chú thỏ trắng nhỏ.
Nhưng…
Hắn vĩnh viễn sẽ không biết, những năm qua, ta cố tình thu hút sự chú ý của hắn, dần dần chiếm lấy trái tim hắn.
Là ta tự nguyện muốn trở thành hoàng hậu.
Giữa ta và hắn, rốt cuộc ai là thợ săn, ai là con mồi, còn chưa nói chắc được đâu.
“Huynh trưởng... huynh như vậy, Chiêu Chiêu rất sợ.”
Nhưng...
“Chiêu Chiêu.” – huynh trưởng bật cười khẽ, giọng khàn khàn đầy mê hoặc. Giờ đây hắn đã chẳng còn là thiếu niên năm xưa nữa, mà là một nam nhân trưởng thành, nguy hiểm, khó lường –
“Trước mặt huynh trưởng, nàng vĩnh viễn không cần phải sợ hãi.”
Hôm sau, huynh trưởng lập tức sắc phong ta làm hoàng hậu.
Kế phụ không ngăn được.
Mẫu thân hiểu rõ tâm tư của ta, không giận chút nào, ngược lại còn nắm lấy tay ta, dịu dàng khuyên nhủ:
“Vào cung cũng không sao. Nương vẫn còn thuốc giả chếc, còn có cả bí thuật ‘Quy Tức Công’… Nếu một ngày nào đó tân hoàng phụ lòng con, Chiêu Chiêu vẫn có thể giả chếc rút lui. Nương đã chuẩn bị cho con một khoản bạc lớn ở Giang Nam. Dù có rời hoàng cung, Chiêu Chiêu cũng sẽ sống bình an cả đời.”