Mẫu thân thấy ta ngơ ngác, liền bế ta đặt lên giường, vừa dỗ ta ngủ, vừa nhỏ nhẹ dạy:
"Chính thất không bằng thiếp, thiếp không bằng kỹ nữ, kỹ nữ không bằng lén lút vụng trộm, mà lén lút vụng trộm lại chẳng bằng cái không thể có được. Nam nhân ấy à, đều là thứ xương rẻ tiền. Chiêu Chiêu, con nhớ kỹ chưa?"
Ta giả vờ hiểu chuyện, gật đầu ngoan ngoãn:
"Chiêu Chiêu nhớ kỹ rồi ạ."
06
Mẫu thân bắt đầu sai người từ các cửa hiệu lớn nhỏ lần lượt đưa tới những đồ dùng cần thiết cho đại hôn.
Nhưng người chỉ ghi nợ, và toàn bộ khoản nợ ấy… đều ghi tên phụ thân.
Trước đây, mẫu thân luôn trả bằng bạc trắng ngay tại chỗ.
Ta lộ vẻ nghi hoặc, mẫu thân liền dịu dàng cười nói:
"Chiêu Chiêu, hôm nay nương dạy con đạo lý thứ hai: biết lúc nào nên cắt lỗ, rút lui đúng thời điểm. Không thể để bản thân hao phí thanh xuân vì kẻ tầm thường hay chuyện dơ bẩn. Nhưng… làm sao để rút lui êm đẹp, lại là một vấn đề lớn."
Sao cơ?
Mẫu thân… định rời đi ư?
Rất nhanh thôi, ta liền hiểu rõ kế hoạch của người.
Tổ mẫu là người cực kỳ mê tín.
Trước khi phụ thân nạp thiếp, tổ mẫu đã mời một vị “cao nhân” đến xem quẻ.
Thậm chí bà còn không tiếc bỏ ra số bạc lớn để cầu được điềm lành.
Nhưng trong cả phủ, người nhiều bạc nhất… chính là mẫu thân.
Cao nhân kia, đương nhiên cũng nhận bạc của mẫu thân.
Không lâu sau, vị ấy liền “tính ra”: thiếp thất của phụ thân sẽ sinh quý tử, tương lai giúp phụ thân thăng quan tiến chức, còn khiến thân thể tổ mẫu khỏe mạnh, quả là điềm đại cát.
Chỉ tiếc thay, trong phủ có một “tai tinh” khắc gia, dù có cát tinh vào cửa cũng không thể phát huy.
Tổ mẫu nghe xong, lập tức cuống lên.
Cháu đích tôn, quyền thế, trường thọ—ba điều ấy bà ta nào nỡ buông bỏ?
Cao nhân nói rõ: tai tinh ấy, chính là mẫu thân và ta.
Cao nhân nghiêm giọng:
"Nếu muốn gia trạch yên ổn, hai mẹ con ấy tuyệt không thể ở lại phủ. Bằng không, hương hỏa khó tiếp, nhà họ Trương rồi sẽ lụn bại!"
Tổ mẫu hoảng sợ không thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mau-than-qua-muc-cap-tien-cua-ta/5.html.]
Bà ta từng nghèo khổ, đã quen sống sung sướng, sao có thể chấp nhận quay lại cảnh nghèo hèn?
Ngay khi cao nhân rời đi, bà lập tức bàn bạc cùng phụ thân.
Tổ mẫu còn nói:
"Cái thai trong bụng Tôn thị, tám chín phần là con trai. Ta tuyệt đối không thể để đích tôn của mình mang thân thứ xuất! Mẫu tử nhà Thẩm thị đúng là tai tinh! Mau mau đuổi ra ngoài, giữ lại vị trí chính thê cho Tôn thị!"
Phụ thân thì còn bán tín bán nghi.
Dù gì, mẫu thân dung mạo diễm lệ, xuất thân thương gia, lại yêu ông ta đến mê muội, gần như có thể thỏa mãn hết thảy dục vọng của ông.
Nhưng phụ thân vốn là hạng người không biết đủ.
Nay đã làm đến tam phẩm, tất nhiên cũng muốn thử kết thân với danh môn khuê tú. Đúng lúc đó, Tôn thị vừa hay bị cái gọi là “tài tình” của ông mê hoặc. Vài lần qua lại, rồi dính liền không dứt.
Phụ thân còn đang do dự, thì tổ mẫu đã thêm mắm dặm muối, nghĩ ra kế sách:
"Lừa Thẩm thị trước đã, nói là ‘giả hòa ly’. Bằng không, nàng ta sẽ không rời phủ. Huống hồ… hồi môn của nàng ta, chúng ta vẫn cần. Số bạc lớn kia, chẳng lẽ để con nha đầu Chiêu Chiêu kia hưởng hết? Nó sau này cũng sẽ lấy chồng, cũng chỉ là người ngoài thôi mà!"
Phụ thân bắt đầu d.a.o động.
Ông ta muốn bạc của mẫu thân, cũng thích thân thể của người, nhưng lại khát vọng được kết hôn với người quyền quý, muốn có một thê tử “xứng mặt”.
Phụ thân là kẻ tham lam, thứ gì cũng muốn.
Mỹ nhân như hoa, bạc chất như núi, quan lộ hanh thông—tất thảy đều phải là của ông ta.
Chỉ tiếc… ông cùng tổ mẫu nào biết, kẻ hầu người hạ bên cạnh đã sớm có người bị mẫu thân thu mua.
Mọi tính toán của hai người, mẫu thân đều nắm rõ.
Rất nhanh sau đó, phụ thân liền dẫn theo Tôn thị, đến trước mặt mẫu thân.
Tôn thị so với mẫu thân thì kém xa về dung mạo, nhưng nàng ta mới chỉ mười sáu mười bảy, tuổi trẻ non tơ, e ấp nép vào vai phụ thân. Tay còn nhẹ nhàng vuốt ve bụng chưa chút nhô lên, nụ cười ngạo nghễ:
"Tỷ tỷ à, lang trung nói, đứa nhỏ trong bụng muội có khả năng lớn là con trai đó. Nhà họ Trương chưa có con nối dõi, chẳng lẽ tỷ định để huyết mạch duy nhất lại mang thân thứ xuất sao? Tỷ đã yêu phu quân đến thế, chi bằng thành toàn cho muội và chàng đi~"
Ta rất không ưa Tôn thị.
Mẫu thân từng nói, mẹ ruột của nàng ta là người xuất thân từ thanh lâu, mẹ nào con nấy, ắt là cũng giỏi mồi chài nam nhân.
Tôn thị muốn gả cao, nhưng rất khó.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Chỉ có kiểu quyền quý xuất thân hèn kém như phụ thân, nàng ta mới có thể miễn cưỡng với tới.
Bởi vậy, Tôn thị không tiếc hy sinh thanh danh, phải mang thai trước rồi cưới sau, dùng con làm vốn, mới mong bám chắc vị trí.
Tất cả những điều này… đều là mẫu thân dạy ta.