Ma Đạo Chi Chủ

Chương 13 Mặc Cả Mới

Bầu trời Ma Hồ Phong bị nhuộm trong một màu xanh sậm tà dị.

Đó không phải là mây đen của thiên tai, mà là luồng khí độc của Vạn Độc Phong Chủ đang không ngừng thẩm thấu vào đại trận hộ phong.

Những tiếng xèo xèo vang lên ghê rợn khi các lớp phòng thủ linh lực bị ăn mòn, từng mảng đá lớn trên cổng chào bị tan chảy thành chất lỏng đen kịt.

Ba vị Phong chủ: Hắc Sát Phong, Vạn Độc Phong và Huyết Kiếm Phong đứng sừng sững trên không trung, uy áp Kim Đan Trung Kỳ của họ liên kết lại tạo thành một bức tường áp lực khiến các đệ tử cấp thấp bên dưới không thể thở nổi, nhiều kẻ đã quỵ xuống, máu tươi trào ra từ thất khiếu.

​Huyết Kiếm Phong Chủ, là một nam nhân với mái tóc đỏ rực trên lưng đeo một thanh trọng kiếm khổng lồ là kẻ nóng nảy nhất trong ba vị phong chủ.

Lão nhìn xuống đống đổ nát của dòng họ Mộ Dung với vẻ mặt không chút thương xót, nhưng sự căm phẫn đối với Lý Mạc Phàm thì lại ngút trời. "Lý Mạc Phàm! Một tên tiểu tử mới nứt mắt như ngươi, chỉ dựa vào chút vận may thức tỉnh huyết mạch mà dám làm loạn cương thường? Ngươi giết Mộ Dung Hải là chuyện của ngươi, nhưng dám tự lập phong hiệu, thách thức uy nghiêm của chúng ta là tội chết!" Lão vừa dứt lời, thanh trọng kiếm lập tức vung lên, một đạo huyết quang dài hàng chục trượng mang theo mùi máu tanh nồng nặc chém thẳng xuống đỉnh núi.

​Bên trong mật thất bế quan, Lý Mạc Phàm đang ở trong trạng thái cực kỳ vi diệu. Viên Kim Đan của Mộ Dung Hải sau khi bị nuốt chửng đã bị Tử Linh Phệ Hồn Quyết nghiền nát, biến thành một luồng năng lượng nóng rực như dung nham luân chuyển khắp kinh mạch hắn.

Cơn đau như bị xé toạc linh hồn khiến trán hắn lấm tấm mồ hôi, nhưng ánh mắt tím của hắn lại bình thản đến đáng sợ. Nghe thấy tiếng quát tháo bên ngoài, Mạc Phàm không hề hoảng loạn. Hắn biết trong Ma Tông, việc giết một Phong chủ cũ là một loại công lao, nếu kẻ mới mạnh hơn và mang lại lợi ích lớn hơn thì sẽ chẳng có ai đến kiếm chuyện với hắn cả. Hắn cần phải chứng minh giá trị đó bằng máu.

​Hắn dùng thần thức truyền âm ra ngoài, giọng nói vang vọng khắp không gian, mang theo một sự ngạo nghễ không thể che giấu: "Ba vị Phong chủ, các vị lo lắng cho quy củ của tông môn, hay đang lo sợ chiếc ghế dưới mông mình cũng sẽ bị một hậu bối như ta hất văng? Mộ Dung Hải già yếu, bất tài vô dụng lại còn lén lút giao dịch với Tiên môn, kẻ như vậy không chết thì Ma Tông sớm muộn cũng bại lụi. Ta lên thay lão là ý trời, là phúc cho Thanh Mộc Phong. Nếu các vị muốn chiến, Lý Mạc Phàm ta dù đang bế quan cũng sẵn sàng phụng bồi đến cùng!"

​Câu nói này như đổ thêm dầu vào lửa. Vạn Độc Phong Chủ vốn một lão già gầy guộc với làn da xanh xao, cười lạnh: "Miệng lưỡi sắc bén! Để xem sau khi ta biến toàn bộ ngọn núi này thành bình địa, ngươi còn cứng họng được không!"

Lão vung tay, hàng vạn con độc trùng màu tím từ trong tay áo bay ra như một đám mây đen, chúng như những con thiêu thân lao vào tấn công những kẽ hở cuối cùng của đại trận.

Lý Mạc Phàm ở bên trong khẽ ra hiệu, Nhẫn Luyện Huyết trên tay hắn rực sáng, chuẩn bị cho một màn nghịch sát chấn động.

​Giữa lúc đại trận hộ phong sắp sụp đổ dưới sự công phá liên hồi của ba vị Kim Đan, Lý Mạc Phàm đột ngột đứng dậy.

Mười hai chiếc đuôi hồ ly tím đen bùng nổ sau lưng hắn, lần này chúng không còn là hư ảnh mờ nhạt mà đã hoàn toàn hóa thành thực thể, mỗi chiếc đuôi dài tới hàng trăm trượng, đâm xuyên qua mái vòm của mật thất, vươn thẳng lên bầu trời. Cảnh tượng mười hai chiếc đuôi khổng lồ múa lượn giữa đám mây độc khiến toàn bộ tu sĩ Ma Tông đang đứng xem từ xa phải rùng mình kinh hãi.

​"Hạ Lan Nhan! Diệp Linh! Doãn Bích Hà! Vào vị trí Tam Tài Ma Trận!" Mạc Phàm gầm lên.

Ba người phụ nữ, mỗi người trấn giữ một phương vị trọng yếu, cùng lúc dâng lên linh lực Trúc Cơ của mình. Lý Mạc Phàm đứng ở tâm trận, hắn không phòng thủ mà chủ động mở toang đại trận.

Toàn bộ đám mây độc của Vạn Độc Phong Chủ và huyết quang của Huyết Kiếm Phong Chủ theo đó ùa vào như thác lũ, định nuốt chửng lấy hắn. Thế nhưng ngay khoảnh khắc đó, Lý Mạc Phàm kích hoạt Pháp Tắc Áp Chế - Thôn Phệ Vạn Linh.

​Một lỗ đen không gian màu tím thẫm xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Lý Mạc Phàm. Toàn bộ kịch độc và sát khí của hai vị Phong chủ khi chạm vào lỗ đen này đều bị Tử Linh Phệ Hồn Quyết cưỡng ép chuyển hóa thành năng lượng thô sơ tinh thuần.

Lý Mạc Phàm dùng chính sức mạnh của kẻ thù để nạp vào quá trình kết đan của chính mình. Những con độc trùng của Vạn Độc Phong Chủ rú lên thảm thiết rồi tan biến vào hư không, năng lượng của chúng khiến mười hai chiếc đuôi hồ ly của Mạc Phàm mọc ra những vảy tía lấp lánh, khí thế tăng vọt.

​"Cái gì?! Hắn đang nuốt chửng linh lực của chúng ta để kết đan?!" Vạn Độc Phong Chủ kinh hoàng hét lên. Lão cảm nhận được linh lực trong đan điền đang bị một lực hút không thể cưỡng lại kéo đi.

Huyết Kiếm Phong Chủ cũng tái mặt, thanh trọng kiếm trong tay lão bắt đầu run rẩy.

Lý Mạc Phàm lúc này như một vị thần ma thức tỉnh, quanh thân vờn quanh bởi lôi điện tím và khói đen kịch độc. Hắn bước lên hư không, đối diện trực tiếp với ba vị Kim Đan, đôi mắt tím rực cháy sự khinh miệt.

​"Các vị tặng ta món quà lớn thế này, ta mà không nhận thì thật là thất lễ." Mạc Phàm cười tàn nhẫn.

Một chiếc đuôi hồ ly đột ngột vươn dài, tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng, quật mạnh vào ngực Hắc Sát Phong Chủ - kẻ nãy giờ vẫn im lặng nhưng âm thầm ra tay công phá đại trận của Ma Hồ Phong.

Hắc Sát Phong Chủ dù đã phòng thủ nhưng vẫn bị lực lượng nghìn cân đánh văng xa hàng dặm, máu tươi phun ra giữa không trung.

Lý Mạc Phàm không dừng lại, hắn tiếp tục hút lấy linh khí xung quanh, bầu trời bắt đầu kéo đến những đám mây lôi kiếp đỏ rực. Hắn đang ép buộc thiên địa phải chứng kiến màn kết đan nghịch thiên của mình ngay giữa vòng vây của kẻ thù.

​Khi lôi kiếp trên bầu trời đang ngưng tụ đến mức cực hạn, một luồng áp lực kinh thiên động địa, vượt xa cả Kim Đan, đột ngột giáng xuống Ma Hồ Phong. Không gian như đông cứng lại, lôi vân đỏ rực bị một bàn tay vô hình xé toạc ra một đường.

Từ trong hư vô, một lão giả tóc trắng xóa mặc đạo bào xám giản dị bước ra. Mỗi bước đi của lão đều khiến quy tắc thiên địa xung quanh phải run rẩy. Đây chính là Đại Trưởng Lão Chưởng Hình của Ma Tông, một vị tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh Sơ Kỳ.

​Sự xuất hiện của lão khiến ba vị Phong chủ lập tức thu hồi linh lực, cung kính quỳ sụp xuống không trung: "Bái kiến Đại Trưởng Lão!"

Lý Mạc Phàm dù đang ở thời khắc quan trọng nhất của việc kết đan cũng cảm thấy lồng ngực bị ép chặt, máu trong người như muốn đông cứng lại trước uy áp Nguyên Anh.

Tuy nhiên, hắn không quỳ. Mười hai chiếc đuôi hồ ly vẫn hiên ngang vươn cao, Nhẫn Luyện Huyết trên tay hắn rực rỡ hào quang để chống lại áp lực linh hồn.

​Đại Trưởng Lão Chưởng Hình nhìn Lý Mạc Phàm, ánh mắt già nua lộ rõ sự ngạc nhiên xen lẫn thích thú. "Một tên Trúc Cơ lại có thể bức lui ba vị Kim Đan, huyết mạch Tử Linh Ma Hồ quả nhiên danh bất hư truyền. Nhưng Lý Mạc Phàm, ngươi giết Phong chủ, làm loạn tông môn, theo luật phải bị lột da rút hồn. Ngươi có gì để biện minh?" Lời nói của lão nhẹ nhàng nhưng chứa đựng thiên uy, khiến mặt đất dưới chân Mạc Phàm bắt đầu nứt toác.

​Mạc Phàm hít một hơi thật sâu, hắn lấy ra một chiếc lọ ngọc nhỏ chứa đựng viên Thăng Linh Đan bán thành phẩm đã luyện được ở chương trước, tỏa ra một mùi hương khiến ngay cả vị Nguyên Anh kia cũng phải nhướng mày. "Bẩm Đại Trưởng Lão, luật lệ sinh ra để bảo vệ kẻ mạnh. Mộ Dung Hải chết vì lão ta quá yếu. Ma Hồ Phong ta lập ra là để cung cấp cho Ma Tông những đan dược mà nghìn năm nay chưa ai luyện được. Viên Thăng Linh Đan này có thể tăng thêm trăm năm thọ nguyên cho tu sĩ Kim Đan, thậm chí giúp Nguyên Anh củng cố căn cơ. Ngài muốn một cái đầu của thiên tài, hay muốn một tương lai cường thịnh cho tông môn?"

​Đại Trưởng Lão im lặng một lúc lâu, ánh mắt lão nhìn xoáy sâu vào linh hồn Mạc Phàm. Cuối cùng, lão bật cười khàn đặc: "Thú vị! Kẻ vừa có sức mạnh, vừa biết dùng lợi ích để mặc cả... Ma Tông cần những kẻ tàn nhẫn và thông minh như ngươi. Được! Ta thừa nhận vị thế của Ma Hồ Phong. Ba vị Phong chủ kia, các ngươi lui xuống đi, từ nay ai dám đụng vào nơi này tức là đối đầu với Chưởng Hình Điện." Lão quay sang Mạc Phàm, nụ cười biến mất, chỉ còn lại sự lạnh lẽo: "Nhưng nhớ kỹ, nếu sau một năm ngươi không giao ra Thăng Linh Đan hoàn chỉnh, ta sẽ đích thân dùng đuôi của ngươi để làm thảm trải sàn."

Lý Mạc Phàm cúi đầu, nhưng đôi mắt tím lại lóe lên tia sáng của một kẻ đã chiến thắng ván cờ sinh tử. Dưới sự bảo hộ của Nguyên Anh, viên Kim Đan trong cơ thể hắn chính thức ngưng kết, tỏa ra ánh sáng tím bạc hoàn mỹ. Hắn đã chính thức bước vào Kim Đan Cảnh.

Độc giả có lòng ủng hộ em thì thông tin đây ạ!

VietinBank : 102880074975

( NGUYEN HUNG YEN )

Bạn cần đăng nhập để bình luận