Chồng Tôi Hình Như Không Phải Con Người

Phần 4

Tôi lắc đầu.

"Vậy còn vấn đề gì nữa không?"

Có.

Tôi cảm thấy mình sắp sinh non rồi.

Khương Thiên Kỳ lái xe đưa tôi về nhà. Trong nhà đã có bác sĩ sẵn sàng chờ đợi.

Công ty nhà tôi vốn làm về y dược sinh học, từ khi mang thai, tôi chưa từng đi bệnh viện, có cả một đội ngũ y tế hàng đầu theo dõi cơ thể tôi mọi lúc.

Khương Thiên Kỳ bế tôi lên giường, bác sĩ gắn các loại thiết bị lên người tôi.

"Phu nhân không sao, mẫu tử bình an."

Khương Thiên Kỳ thở phào, đặt tay lên bụng bầu của tôi, âu yếm vuốt ve.

"Sau này đừng chạy lung tung nữa, em đang mang thai mà."

Ánh mắt anh dịu dàng, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Như thể nửa tiếng trước anh không hề búng tay g.i.ế.c người.

Điều này khiến tôi cảm thấy rất mâu thuẫn.

Tình cảm giữa tôi và Khương Thiên Kỳ luôn rất tốt, nên sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi vô thức nghi ngờ "anh" không phải là anh.

Chồng tôi đã bị đổi hồn.

Nhưng bây giờ, tôi chủ động loại bỏ khả năng này, ánh mắt không thể lừa người được.

"Anh" đúng là người bạn đời tôi đã yêu thương mười năm.

Nhưng làm sao giải thích được những chuyện như ngoại tình, g.i.ế.c người, siêu năng lực không thể hiểu nổi này chứ?

Đầu óc tôi ong ong, thiếp đi trong vòng tay anh.

Khi tỉnh dậy, ngay cả bản thân tôi cũng tự khinh bỉ mình.

Liễu Kiều Kiều, sao mày ngủ được vậy!

Khương Thiên Kỳ nấu xong bữa trưa bưng đến. Anh hỏi tôi có cảm động không.

Tôi không dám động đậy.

"Hôm nay anh không phải đi làm sao?" Tôi toát mồ hôi lạnh hỏi.

"Con cần có ba mà." Khương Thiên Kỳ lại dịu dàng vuốt ve bụng tôi.

Chồng tôi luôn có một vấn đề, đó là đôi khi nói mấy câu rất kỳ lạ.

Ví dụ như câu này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận