Chồng Tôi Hình Như Không Phải Con Người
Phần 20
Sau đó tôi đến Cục Quản lý Giao thông để nộp phạt vi phạm.
Đội trưởng Nhậm: "Vi phạm gì chứ? ! Không có đâu! Thưa phu nhân, cô không hề vi phạm! Cả đời này cô cùng chồng con cô sẽ không bao giờ vi phạm! Tôi thề đấy!"
Tôi: . . .
5
Chồng tôi có sở thích đặc biệt với khủng long, không chỉ đi thăm các bảo tàng để xem hóa thạch khủng long, trong công ty còn có một bộ phận đang thử nghiệm nhân bản gen khủng long.
Tôi hỏi tại sao.
Anh nói thịt nó ngon.
Anh kể với tôi rằng ở Châu Âu đã khai quật được một mẫu hóa thạch của Allosaurus, trên đó có một vết cắn kỳ lạ, các nhà khoa học đau đầu không hiểu nổi, thứ gì có thể cắn được một miếng thịt trên người Allosaurus.
Đó là đỉnh của chuỗi thức ăn đấy.
"Khó hiểu thật." Chồng tôi mỉm cười, vỗ vỗ tờ báo rồi tiếp tục đọc.
6
Tôi đã từng dò hỏi gián tiếp về tuổi thật của chồng.
Anh không nói thẳng.
Nhưng anh đã tiết lộ với tôi rằng, tuổi thơ của anh rất bất hạnh, vì Trái đất quá nóng, khắp nơi đều là dung nham, anh phải ăn lưu huỳnh nhiều năm, cảm thấy cực kỳ ấm ức.
Vì vậy anh dùng việc ăn mọi thứ để chữa lành vết thương tuổi thơ.
Chết tiệt, thế này thì phải hơn 4 tỷ tuổi rồi. . .
7
Sau khi sinh con, tôi không khác gì những bà vợ nhà giàu khác.
Chỉ là thường xuyên cùng chồng ra vào nhà xác.
Xem thử gần đây có đứa trẻ đáng thương nào không may qua đời không.
Tôi chọn được ba đứa.
Chồng tôi mua xác của chúng về, cẩn thận thuộc thành da người.
Sau đó ba đứa nhóc nhà chúng tôi được đón về nhà nuôi.
Câu nói mà lũ trẻ nhà tôi thường xuyên nói nhất khi về nhà là: "Mẹ ơi con có thể cởi da ra không?"
"Không được!"
8
Gia phong nhà chúng tôi rất nghiêm khắc.
Mỗi tuần tôi đều mở một cuộc họp gia đình, nhắc đi nhắc lại: "Không được ăn thịt người. Không được ăn thịt người. Không được ăn thịt người."
Chồng tôi cũng phụ họa: "Mẹ cũng là người. Các con có ăn thịt mẹ không?"
Bọn trẻ đồng loạt lắc đầu.
"Vậy các con cũng không được ăn thịt người khác."
Sau khi chồng tôi dỗ lũ trẻ ngủ, tôi trăn trở: "Điều này thực sự có tác dụng với chúng không? Đối với các anh, ăn thịt người rốt cuộc là gì?"
Chồng tôi suy nghĩ một lúc: "Coi như ăn snack cay."
Tôi: ? ? ? ? ? ?
"Thực ra anh không thích ăn snack cay lắm." Chồng tôi ôm tôi ngã xuống giường: "Truyền thống tế lễ của người thời nhà Thương không phải xuất phát từ chúng ta - những vị thần cổ đại. Họ dù xây một cái cổng lớn cũng phải g.i.ế.c chín trăm nô lệ chôn dưới nền móng."
"Vậy là họ cho anh ăn, anh cũng ăn đại thôi phải không?"
Chồng tôi cười khục khục, cả căn phòng đều rung chuyển.
"Khương Thiên Kỳ."
"Hả?"
"Sau này đừng tùy tiện g.i.ế.c người nữa."
"Được."