Chồng Tôi Hình Như Không Phải Con Người
Phần 15
Những mảnh thịt rơi vãi trên mặt đất nhanh chóng bị hấp thu sạch.
Sau khi xúc tu dọn sạch chiến trường, lại ăn mòn từ phía sau, bò qua quần áo tôi, vuốt ve làn da tôi, để lại chất nhầy trong suốt.
Những khối thịt vô định hình nhúc nhích bao vây lấy tôi.
"Thiên Kỳ, em muốn hỏi anh một chuyện."
Xào xạc, xào xạc.
"Ba nghìn năm trước, Trụ Vương có phải đã. . . hiến tế em cho anh không?"
Xào xạc, xào xạc.
Xúc tu biến thành năm ngón tay không có da người, một lần nữa chạm vào đầu ngón tay tôi.
Dây thần kinh dưới da kết nối.
Ký ức của anh tràn về.
Hang động tối tăm, đuốc cháy rực, chậu vàng được đặt ra.
Đầu thiếu nữ yên tĩnh, trái tim đang đập, thịt tươi m.á.u nóng.
. . . .
Võ Vương tuyên thệ xuất quân, Thương Vương nổi cơn thịnh nộ.
Triều Ca tổ chức đại lễ tế tự long trọng, dâng cho Thái Tuế lễ vật tốt nhất.
—— Đó là con người duy nhất mà Thái Tuế vui lòng tiếp nhận.
—— Một nữ nô lệ thấp hèn ngoại lệ trở thành tam sinh quý giá.
Khi lễ vật được dâng lên, trong hang động vang lên tiếng nổ chói tai, như tiếng khóc thét đến kiệt sức.
Triều Ca lập tức xảy ra trận động đất khủng khiếp, sông Kỳ vỡ đê, tiếp theo là dịch bệnh, chứng cuồng loạn tập thể.