BẢO BỐI KIỀU GIA

LIÊN MINH HUYẾT MẠCH VÀ CUỘC CHIẾN TÀN KHỐC

Sáng hôm sau, dinh thự Kiều vang lên tiếng bước chân dồn dập. Anh cả, nghiêm nghị và cẩn trọng, triệu tập một cuộc họp khẩn cấp tại phòng chiến lược, nơi các thành viên quan trọng của gia tộc tập trung.

Anh hai mở rộng bản quẻ huyết mạch trước mặt mọi người:

“Tín hiệu từ bóng tối đã xuất hiện. Một thế lực huyết mạch chưa từng thấy đang dịch chuyển lực lượng gần vùng chúng ta. Nếu không có liên minh, gia tộc sẽ gặp nguy hiểm.”

Chị tư thở dài, nhưng ánh mắt lại rực lên quyết tâm:

“Vậy chúng ta cần liên minh. Nhưng phải cẩn thận, vì không phải ai cũng trung thành. Một liên minh sai lầm có thể hủy hoại tất cả.”

Tôi, đứng bên Tiểu Lâm, cảm nhận áp lực nặng nề: từ một đứa trẻ mà giờ đây trở thành trung tâm của cả chiến lược gia tộc. Tiểu Lâm vươn vuốt, nhè nhẹ chạm vào tay tôi, như muốn nói: “Ta sẽ không để ngươi đơn độc.”

Theo đề xuất của anh hai, gia tộc Kiều liên hệ với các tộc huyết mạch quanh khu vực, mời họ đến dinh thự để thảo luận. Trong hội trường lớn, tôi lần đầu nhìn thấy nhiều sinh vật huyết mạch khác nhau: có kẻ mang hình dáng con người nhưng ánh mắt phát sáng, có sinh vật lông xù như Tiểu Lâm nhưng lớn gấp đôi, và cả những thực thể kỳ dị mà tôi chưa từng thấy.

Người đứng đầu tộc Hàn, một cao thủ huyết mạch với mái tóc bạc dài và ánh mắt sâu thẳm, nhìn tôi và Tiểu Lâm một cách tò mò:

“Ngươi chính là đứa trẻ được tiên tri nhắc đến… Huyết mạch nguyên thủy đã thức tỉnh. Nếu đúng như vậy, ngươi sẽ là chìa khóa trong cuộc chiến sắp tới.”

Tiểu Lâm gầm lên, thân hình nhỏ nhưng uy lực không thể coi thường. Tôi nắm chặt tay nó, cảm nhận dòng năng lượng lan tỏa trong cơ thể.

Giữa lúc mọi người đang bàn bạc, bỗng một tiếng nổ vang lên từ sân trước. Cổng dinh thự bị phá hủy, và những bóng người mặc áo choàng đen xuất hiện, mang theo khí tức hắc ám.

Anh cả lập tức ra lệnh:

“Bảo vệ gia tộc! Không để ai lọt vào bên trong!”

Tiểu Lâm lao ra trước, sải bước nhanh như chớp, lao vào đối phương với sức mạnh vượt xa kích thước. Tôi theo sau, sử dụng huyết mạch nguyên thủy để tăng sức mạnh và tốc độ.

Chiến đấu diễn ra nhanh chóng và tàn khốc. Tiếng gầm, tiếng đổ vỡ vang khắp dinh thự. Những kẻ xâm nhập không phải tay mơ; chúng sở hữu huyết mạch tối thượng, có thể điều khiển bóng tối để tấn công.

Tôi nhận ra rằng, cuộc chiến này không chỉ là về sức mạnh mà còn là chiến lược. Anh hai đứng bên cạnh, hướng dẫn từng bước, trong khi chị tư và anh ba bảo vệ phía sau, đảm bảo không ai trong gia tộc bị thương nặng.

Trong lúc hỗn loạn, tôi dần học cách kiểm soát huyết mạch nguyên thủy. Dòng năng lượng chảy qua cơ thể, khiến tôi có thể tạo ra rào chắn, tấn công bằng năng lượng tập trung, và thậm chí cảm nhận vị trí kẻ thù dù chúng cố gắng ẩn mình.

Tiểu Lâm, như một chiến binh nhỏ nhưng đầy uy lực, kết hợp với tôi tạo nên một đội hình hoàn hảo. Tôi nhận ra rằng, sự liên kết giữa chúng tôi chính là chìa khóa chiến thắng.

Kẻ thù, bất ngờ trước khả năng của tôi, bắt đầu lùi dần. Nhưng ánh mắt lãnh đạo của chúng, một bóng dáng cao lớn với đôi mắt đỏ rực, khiến tôi cảm nhận được sự nguy hiểm thực sự.

Sau trận chiến, khi mọi người ổn định, anh hai mở quẻ huyết mạch lần nữa. Quẻ hiện lên hình một cánh cổng cổ xưa, bên kia là những ký tự huyền bí:

“Đây là lời cảnh báo: Huyết mạch nguyên thủy không chỉ là sức mạnh. Nó dẫn dắt người sở hữu đến những bí mật cổ xưa… nơi bóng tối và ánh sáng giao hòa. Ngươi phải chuẩn bị cho những thử thách lớn hơn.”

Chị tư nhìn tôi, ánh mắt vừa nghi ngại vừa tin tưởng:

“Ngươi sẽ không còn là đứa trẻ nữa. Ngươi phải học cách trở thành trung tâm của huyết mạch, và dẫn dắt cả liên minh vượt qua thử thách này.”

Tôi nắm chặt Tiểu Lâm, ánh mắt kiên định:

“Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thứ. Không lùi bước.”

Tiểu Lâm gầm vang, như tiếng hứa: “Chúng ta sẽ chiến thắng!”

Với kẻ thù đã rút lui tạm thời, các tộc huyết mạch quyết định ký kết một liên minh tạm thời. Anh cả, anh hai, và các trưởng tộc thống nhất chiến lược phòng thủ, đồng thời huấn luyện thế hệ trẻ. Tôi được chọn là trung tâm, nơi huyết mạch nguyên thủy sẽ được khai mở và dẫn dắt cả liên minh.

Từ lúc này, gia tộc Kiều và các tộc huyết mạch khác bước vào một giai đoạn mới, nơi quyền lực, chiến lược, và sức mạnh huyết mạch hòa trộn, mở ra một chuỗi những cuộc chiến tàn khốc hơn cả tưởng tượng.

Bình minh chưa kịp ló dạng, bầu trời còn nhuốm màu sẫm của màn đêm vừa rút lui, nhưng không khí tại dinh thự Kiều đã đặc quánh một cảm giác căng thẳng. Tiểu Lâm đứng bên cửa sổ, đôi mắt tròn xoe ngắm nhìn vùng ngoại ô, nơi bóng đen còn đọng lại như những đốm mây xám. Tôi cảm nhận được năng lượng huyết mạch đang dao động trong không khí – một dấu hiệu của nguy hiểm sắp ập tới.

Anh cả nghiêm nghị đứng bên cạnh tôi, ánh mắt nhìn ra xa như đang tính toán từng bước di chuyển của kẻ thù. Anh hai thì lặng lẽ mở bản quẻ huyết mạch trên bàn, những ký tự huyền bí nhấp nháy phát sáng dưới ánh sáng yếu của bình minh. Chị tư, dù đang lo lắng, vẫn kiên cường đứng cạnh, tay nắm chặt một cuốn sách cổ mà theo lời anh hai, chứa đựng những chiến thuật phòng thủ huyết mạch tối thượng.

“Nguy cơ từ bóng tối sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào,” anh hai nói, giọng trầm và chắc. “Đây sẽ là trận chiến đầu tiên, nhưng cũng là trận chiến quyết định. Hãy nhớ, sức mạnh không chỉ nằm ở tay và huyết mạch, mà còn ở trí óc và liên kết giữa chúng ta.”

Tôi nhìn xuống Tiểu Lâm, nhỏ bé nhưng uy lực. Nó nhếch mép, vươn vuốt và gầm nhẹ như muốn truyền cho tôi sự can đảm. Tôi thở sâu, cảm nhận dòng huyết mạch nguyên thủy trong cơ thể – lần đầu tiên tôi nhận ra sức mạnh này không chỉ là để phòng vệ, mà còn để dẫn dắt cả một liên minh.

Ngay sau khi mặt trời nhú lên, tin tức từ các trinh sát huyết mạch báo về: một đội quân bóng tối đang di chuyển tới phía Bắc, cách dinh thự Kiều khoảng hai dặm, tiến vào lãnh thổ liên minh. Những bóng người đen kịt với đôi mắt đỏ rực, mang theo vũ khí huyết mạch bị biến dị, xuất hiện từ sương mù.

Anh cả ra lệnh:

“Chia lực lượng. Một nửa bảo vệ dinh thự, một nửa ra tiền trạm. Tôi sẽ dẫn đội ra ngoài.”

Tôi được chọn cùng Tiểu Lâm và một nhóm trẻ tuổi huyết mạch xuất sắc khác, để tiến ra tiền trạm. Chúng tôi di chuyển qua cánh rừng dày đặc, từng bước đều thấm mồ hôi và căng thẳng. Tiểu Lâm nhảy lên những cành cây, dò đường, trong khi tôi cố gắng điều khiển huyết mạch để phát hiện những ẩn số xung quanh.

Trong rừng, tôi nghe thấy tiếng thì thầm lạ lùng, như những lời nguyền từ bóng tối. Hơi thở của chúng lạnh lẽo, bám vào da thịt tôi, làm tôi rùng mình. Nhưng Tiểu Lâm thì dường như chẳng sợ, gầm lên và vươn vuốt, khiến tôi cũng thấy một phần can đảm trỗi dậy.

Khi chúng tôi tiến gần hơn, khung cảnh xuất hiện trước mắt khiến tim tôi đập mạnh. Một con sông nhỏ bị nhuộm đỏ bởi dòng năng lượng đen, và trên bờ, bóng tối bắt đầu biến thành hình dạng cụ thể: những chiến binh với áo choàng đen, tay cầm thanh gươm huyết mạch tối tăm, ánh mắt sáng rực như lửa.

Anh cả nhìn tôi và gật đầu:

“Đây là lúc. Sử dụng huyết mạch, nhưng nhớ tập trung và không để cảm xúc chi phối.”

Tôi hít sâu, dòng huyết mạch chảy qua từng ngón tay, tim đập nhanh, năng lượng lan tỏa khắp cơ thể. Tiểu Lâm gầm vang, lao vào trước, tấn công kẻ thù bằng móng vuốt và tốc độ cực nhanh. Chúng tôi kết hợp, tôi dùng năng lượng để tạo ra rào chắn, đồng thời phóng ra luồng năng lượng sắc bén làm chệch hướng các đòn tấn công.

Kẻ thù ngạc nhiên: không một đứa trẻ nào có thể điều khiển huyết mạch mạnh mẽ như vậy, kết hợp với một sinh vật huyết mạch kỳ dị như Tiểu Lâm.

Tiếng thép va chạm, tiếng gầm, và năng lượng huyết mạch nổ tung khắp khu rừng. Một chiến binh bóng tối lao tới tôi, muốn kết thúc trận chiến bằng cách nhắm thẳng vào huyết mạch nguyên thủy của tôi. Tôi phản ứng kịp thời, tạo ra một tấm khiên năng lượng chặn đòn.

Tiểu Lâm lao tới, móng vuốt quét qua kẻ thù, tạo ra một vòng xoáy năng lượng khiến đối phương phải lùi lại. Tôi cảm nhận sự phối hợp nhịp nhàng giữa chúng tôi, như thể huyết mạch đã tạo ra một kết nối đặc biệt giữa hai tâm hồn.

Trong lúc hỗn loạn, tôi nhận ra rằng kẻ thù này không chỉ muốn hủy diệt, mà còn muốn thu hoạch huyết mạch của chúng tôi. Một chiến binh khác, to lớn và mang khí tức áp đảo, xuất hiện. Tiểu Lâm và tôi phải kết hợp toàn bộ sức mạnh để chống lại. Tôi tập trung năng lượng, mở một luồng sáng huyết mạch mạnh mẽ, khiến kẻ thù bị chấn động và lùi lại.

Anh hai từ phía sau ra lệnh:

“Dồn năng lượng vào trung tâm chiến đấu. Hãy tạo cơ hội cho liên minh phía sau tiến lên.”

Tôi nhìn xung quanh, thấy các tộc huyết mạch khác đang tiến vào, nhưng còn bị chặn bởi đội quân bóng tối. Chúng tôi phải tạo ra bước ngoặt. Tôi nhắm vào trung tâm của đội quân, mở một luồng ánh sáng huyết mạch mạnh mẽ, khiến không gian rung chuyển và làm kẻ thù bị phân tán.

Tiểu Lâm lao vào trung tâm, gầm vang, móng vuốt cào nát những kẻ xung quanh. Tôi tập trung toàn bộ năng lượng, lần đầu tiên cảm nhận huyết mạch nguyên thủy trỗi dậy hoàn toàn, khiến đối phương phải rút lui.

Khi trận chiến tạm lắng, tôi nhìn quanh. Một số kẻ thù bị đánh bại, số khác rút lui. Tiểu Lâm thở hồng hộc, nhưng vẫn đứng sừng sững bên tôi. Anh cả và anh hai tiến tới, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa đầy tự hào.

“Ngươi đã làm tốt. Đây mới chỉ là trận chiến đầu tiên, nhưng đã chứng minh được sức mạnh và vai trò của ngươi trong liên minh. Hãy nhớ, kẻ thù còn mạnh hơn, và chúng sẽ quay lại.”

Tôi nắm chặt Tiểu Lâm, cảm nhận dòng huyết mạch còn dư thừa trong cơ thể, và lần đầu tiên nhận ra rằng tôi không còn là đứa trẻ nhỏ yếu ớt nữa. Tôi là trung tâm, là chìa khóa, là hy vọng của liên minh huyết mạch.

“Chúng ta sẽ chuẩn bị cho lần tới. Không ai bị bỏ lại phía sau.”

Tiểu Lâm gầm vang đồng ý, ánh mắt đỏ rực như hứa hẹn một trận chiến lớn hơn đang chờ phía trước.


Bạn cần đăng nhập để bình luận