BẢO BỐI KIỀU GIA
BÍ MẬT HUYẾT MẠCH CỔ XƯA VÀ PHẢN CÔNG
Sau trận chiến bóng tối đầu tiên, dinh thự Kiều trở nên yên tĩnh một cách lạ thường. Các thành viên gia tộc tụ tập tại phòng hội, ánh sáng từ những ngọn đèn cổ làm bóng đen nhảy múa trên tường. Tiểu Lâm, tuy mệt nhưng vẫn giữ ánh mắt sắc như dao, nằm bên cạnh tôi, cơ thể lông xù rung lên từng nhịp thở.
Anh hai mở bản đồ cổ trên bàn, những ký tự huyết mạch nhấp nháy như đang sống. Giọng anh trầm xuống:
“Đây mới chỉ là bước khởi đầu. Kẻ thù không chỉ đến từ hiện tại, mà còn từ quá khứ, nơi ẩn chứa những bí mật huyết mạch cổ xưa. Nếu chúng ta không tìm ra, cả liên minh sẽ gặp nguy hiểm.”
Tôi lắng nghe, cảm nhận dòng huyết mạch trong cơ thể như đang hồi hộp, như đoán được rằng trận chiến sắp tới sẽ không chỉ là sức mạnh, mà còn là trí tuệ và lòng kiên định.
Anh hai dẫn tôi và Tiểu Lâm xuống tầng hầm bí mật của dinh thự – nơi lưu giữ các cổ vật và sách về huyết mạch của dòng họ Kiều. Không gian ẩm mốc nhưng tràn đầy năng lượng, ánh sáng từ tinh thể huyết mạch phản chiếu lên trần đá, tạo ra những vệt sáng lung linh như phép màu.
“Đây là nơi lưu giữ bí mật huyết mạch của dòng họ,” anh hai nói. “Những ai sở hữu nó sẽ có sức mạnh thay đổi vận mệnh. Nhưng đồng thời, nếu không biết kiểm soát, nó cũng có thể hủy diệt chính chủ nhân.”
Tôi bước đến bên một cuốn sách dày cộp, bìa da rạn nứt, ký hiệu huyết mạch cổ xưa in nổi. Khi tôi chạm tay vào, một dòng năng lượng chảy qua tay tôi, khiến cơ thể run lên. Tiểu Lâm gầm vang, như thể khuyến khích tôi tiếp tục.
“Hãy mở ra,” anh hai nói. “Chúng ta sẽ tìm ra cách sử dụng huyết mạch này cho trận chiến sắp tới.”
Tôi mở sách, từng dòng chữ huyết mạch uốn lượn, tự động phát sáng khi chạm vào. Tôi nhận ra rằng sức mạnh này không chỉ là năng lượng để chiến đấu, mà còn là trí tuệ, là khả năng tiên đoán, dự đoán bước đi của kẻ thù.
Trong tuần tiếp theo, tôi cùng Tiểu Lâm luyện tập không ngừng. Anh hai hướng dẫn tôi cách kết hợp huyết mạch nguyên thủy với Tiểu Lâm, tạo ra liên kết năng lượng mạnh mẽ hơn bất kỳ sinh vật huyết mạch nào từng thấy.
Mỗi buổi luyện tập đều căng thẳng, cơ thể tôi đau nhức, huyết mạch bùng nổ khiến tôi gần như kiệt sức. Nhưng Tiểu Lâm không bao giờ rời tôi nửa bước, luôn đồng hành, luôn bảo vệ. Tôi cảm nhận mối liên kết giữa hai chúng tôi sâu hơn từng ngày, như thể chúng tôi có thể đọc được suy nghĩ và ý định của nhau.
Anh hai quan sát, gật gù:
“Sự kết hợp của hai ngươi vượt xa những gì ta tưởng. Đây chính là chìa khóa để phản công kẻ thù. Nhưng nhớ, sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng nặng.”
Một buổi chiều, anh cả triệu tập toàn bộ gia tộc. Ánh mắt nghiêm nghị, giọng ông trầm như sấm:
“Chúng ta không thể chỉ phòng thủ. Kẻ thù sẽ trở lại, mạnh mẽ hơn, nguy hiểm hơn. Đây là thời điểm chúng ta phản công. Mỗi người đều phải chuẩn bị. Huyết mạch cổ xưa sẽ dẫn dắt chúng ta.”
Anh hai vẽ bản đồ chiến thuật, chỉ ra vị trí đội quân bóng tối và điểm yếu của chúng. Anh ba thì đảm nhiệm lực lượng tiền tuyến, chị tư lo về hậu cần và chiến thuật hỗ trợ. Tôi và Tiểu Lâm được giao nhiệm vụ xâm nhập trung tâm đội quân bóng tối, phá vỡ liên kết huyết mạch của chúng từ bên trong.
“Nguy hiểm,” anh hai nói. “Nhưng ngươi có thể làm được. Sức mạnh của ngươi và Tiểu Lâm là không gì ngăn cản được nếu biết phối hợp.”
Đêm thứ ba, chúng tôi xuất phát. Rừng tối mịt, chỉ có ánh trăng xuyên qua kẽ lá, tạo thành những tia sáng lẻ loi trên mặt đất. Tiểu Lâm lặng lẽ dẫn đường, móng vuốt khẽ cào xuống đất, như dò tìm dấu hiệu của kẻ thù.
Khi tiến vào trung tâm, tôi cảm nhận năng lượng huyết mạch của đối phương mạnh đến mức rùng mình. Nhưng tôi không sợ, vì tôi biết Tiểu Lâm luôn ở bên, và huyết mạch cổ xưa đang dẫn đường.
“Hãy tập trung, sử dụng liên kết của chúng ta,” tôi thì thầm.
Tiểu Lâm gầm vang, ánh mắt đỏ rực, móng vuốt sẵn sàng.
Chúng tôi đồng loạt phóng ra luồng năng lượng huyết mạch mạnh mẽ, phá tan hàng rào phòng thủ của đội quân bóng tối. Tiếng la hét vang lên, tiếng thép va chạm, ánh sáng huyết mạch nổ tung trong đêm tối.
Trong lúc hỗn loạn, tôi phát hiện trung tâm đội quân bóng tối có một viên pha lê huyết mạch, phát ra năng lượng đen kỳ dị. Tôi nhận ra đây chính là nguồn sức mạnh khiến chúng trở nên mạnh mẽ.
“Tiểu Lâm, đánh mạnh vào viên pha lê!” tôi hô.
Tiểu Lâm lao tới, móng vuốt quét qua, viên pha lê nứt ra, ánh sáng đen dần tắt. Kẻ thù mất kết nối huyết mạch, hoảng loạn và rút lui.
Chiến thắng đầu tiên trong phản công đã đến, nhưng tôi biết, đây mới chỉ là khởi đầu. Nhiều nguy hiểm vẫn đang chờ phía trước, nhưng lần này, tôi không còn sợ hãi. Tôi và Tiểu Lâm đã trở thành một liên minh, và sức mạnh huyết mạch cổ xưa sẽ dẫn dắt chúng tôi vượt qua mọi thử thách.
Sáng hôm sau, Kiều Nhậm triệu tập các trưởng tộc đến hội trường lớn của dinh thự. Ánh sáng từ những chiếc đèn chùm cổ chiếu xuống, phản chiếu lên mặt những người có huyết mạch cổ xưa, làm không gian trở nên rực rỡ nhưng vẫn đầy uy nghi.
Các dòng họ khác – Vương, Lâm, Hàn – lần lượt xuất hiện, ánh mắt họ vừa tò mò vừa đề phòng. Không ai biết rằng một đứa trẻ và một sinh vật huyết mạch có thể trở thành chìa khóa liên minh.
Anh hai đứng giữa bàn họp, bản đồ huyết mạch trải dài trước mặt:
“Chúng ta không thể đơn độc. Kẻ thù bóng tối mạnh hơn chúng ta tưởng, và chúng đã có kế hoạch lâu dài. Nếu không hợp tác, cả liên minh sẽ sụp đổ.”
Một trưởng tộc gằn giọng:
“Nhưng chúng ta chưa biết rõ sức mạnh của đứa trẻ đó. Làm sao để tin tưởng?”
Tôi bước ra, tim đập nhanh, đứng bên Tiểu Lâm:
“Tôi có thể chứng minh. Tiểu Lâm và tôi, chúng tôi là liên minh huyết mạch. Chúng tôi sẽ chiến đấu và bảo vệ tất cả.”
Không gian im lặng trong vài giây, rồi một tràng cười khẽ vang lên. Anh hai gật đầu, ánh mắt tự hào:
“Đúng. Đây là cơ hội để chúng ta chứng minh sức mạnh liên minh huyết mạch.”
Chưa kịp vui mừng, một tin báo đến: một đội quân bóng tối đã tấn công một trạm quan sát gần thành phố. Không chỉ vậy, họ còn giải phóng những sinh vật huyết mạch đen, được nuôi dưỡng trong bóng tối, hung tợn hơn bất kỳ sinh vật nào từng thấy.
Anh ba cau mày:
“Chúng có kế hoạch gì? Tại sao tấn công nơi này?”
Anh hai nhíu mày, tay quờ vào bản đồ huyết mạch:
“Chúng tìm kiếm viên ngọc huyết mạch cổ xưa. Nếu rơi vào tay chúng, sức mạnh của liên minh sẽ mất cân bằng. Chúng ta phải hành động nhanh.”
Tôi cảm thấy tim mình đập dồn dập. Tiểu Lâm nhìn tôi, đôi mắt lóe lên ánh sáng đỏ rực, như thấu hiểu mọi nỗi sợ hãi và quyết tâm của tôi.
“Chúng ta sẽ phản công,” tôi nói, giọng cứng rắn.
Tiểu Lâm gầm vang, như đồng ý hoàn toàn.
Trước khi xuất quân, chúng tôi luyện tập liên tục. Mỗi ngày là những giờ phút căng thẳng, phối hợp giữa huyết mạch của tôi và Tiểu Lâm.
Anh hai hướng dẫn:
“Sử dụng năng lượng của cả hai một cách nhịp nhàng. Khi Tiểu Lâm tấn công, ngươi phải điều khiển huyết mạch để bảo vệ và phản công đồng thời. Sự kết hợp này phải hoàn hảo.”
Tôi nhìn Tiểu Lâm, cảm nhận nhịp tim đồng điệu:
“Chúng ta sẽ không thua.”
Tiểu Lâm gầm vang, vuốt móng như chuẩn bị lao vào trận chiến.
Các trưởng tộc khác cũng luyện tập với đội quân của họ, kết hợp sức mạnh huyết mạch, tạo thành một liên minh mạnh mẽ. Không khí căng thẳng nhưng đầy hi vọng, như những đợt sóng trước cơn bão lớn.
Đêm thứ ba, liên minh huyết mạch rút ra khỏi dinh thự. Mặt trăng chiếu sáng lấp lánh trên mặt đất, rừng cây rung lên theo nhịp chân bước của chúng tôi. Tiểu Lâm dẫn đầu, thân hình xù xì nhưng linh hoạt, ánh mắt đỏ rực soi đường.
Khi đến trạm quan sát, khung cảnh hiện ra trước mắt khiến mọi người choáng váng: những tòa nhà đổ nát, sinh vật huyết mạch đen đang lùng sục khắp nơi. Kẻ thù bóng tối xuất hiện, vây quanh chúng tôi với số lượng áp đảo.
Anh hai lên tiếng:
“Bám sát kế hoạch. Ngăn chặn chúng giải phóng viên ngọc. Huyết mạch của các ngươi sẽ quyết định trận chiến này.”
Tôi nắm tay Tiểu Lâm, cảm nhận dòng năng lượng bùng lên khắp cơ thể, nhịp tim đồng điệu, sẵn sàng lao vào trận chiến.
Trận chiến bùng nổ. Ánh sáng huyết mạch chạm trán năng lượng đen của đội quân bóng tối, tạo ra những luồng sáng lấp lánh trên nền đêm tối. Tiếng gầm, tiếng la hét, tiếng va chạm của sinh vật huyết mạch vang lên liên tục.
Tôi và Tiểu Lâm phối hợp hoàn hảo: khi tôi giải phóng năng lượng bảo vệ, Tiểu Lâm lao lên tấn công kẻ thù. Chúng tôi phá tan hàng phòng ngự, giải cứu những sinh vật huyết mạch bị bắt giữ.
Một sinh vật bóng tối tiến tới, lớn gấp đôi Tiểu Lâm, gầm vang như sấm. Tôi cảm nhận huyết mạch cổ xưa trong cơ thể tôi và Tiểu Lâm rung lên, như muốn bùng nổ. Tôi hít sâu, đồng bộ năng lượng:
“Tiểu Lâm, cùng nhau!”
Tiểu Lâm lao lên, móng vuốt phát sáng, chúng tôi cùng tung ra một luồng năng lượng khổng lồ, phá tan sinh vật bóng tối. Ánh sáng bùng nổ khiến cả khu vực rung chuyển, kẻ thù bị hạ gục, đội quân bóng tối mất phương hướng.
Khi khói lửa tan đi, liên minh huyết mạch đứng giữa hiện trường đổ nát. Chúng tôi chiến thắng, nhưng chỉ là tạm thời. Viên ngọc huyết mạch vẫn bị đe dọa, và những kẻ đứng sau bóng tối còn mạnh hơn chúng tôi tưởng.
Anh hai nhìn tôi, giọng trầm:
“Ngươi đã làm tốt. Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Những âm mưu phía trước còn nguy hiểm hơn nhiều.”
Tôi nhìn Tiểu Lâm, hai chúng tôi đồng ý bằng ánh mắt: dù phía trước có bao nhiêu hiểm nguy, chúng tôi sẽ không rời nhau, không để huyết mạch cổ xưa rơi vào tay kẻ thù.
Liên minh huyết mạch đứng trên đống đổ nát, ánh trăng chiếu rọi, như một lời hứa cho những trận chiến tiếp theo.