BẢO BỐI KIỀU GIA
BÍ ẨN HUYẾT MẠCH TỐI THƯỢNG VÀ CUỘC CHIẾN SINH TỬ
Khi trận chiến huyết mạch vừa kết thúc, ánh hoàng hôn đỏ rực như một lớp lửa bao phủ toàn bộ khuôn viên gia tộc Kiều. Những chiếc lá vàng rơi lác đác trên mặt đất, cuốn theo tiếng gió vi vu như bản nhạc u sầu. Tôi đứng trên bậc thang, tay nắm Tiểu Lâm, nhìn từng người trong gia tộc – mỗi người đều mang theo một cảm giác mệt mỏi nhưng rực rỡ niềm tin.
Anh cả đứng bên tôi, ánh mắt không còn lạnh lùng mà chứa đựng sự thán phục:
“Ngươi… đã khai mở sức mạnh vượt ngoài giới hạn. Huyết mạch gia tộc thật sự chưa từng có ai như ngươi.”
Tiểu Lâm vươn đầu lên, gầm nhẹ, như muốn nhấn mạnh: sức mạnh đó là của chúng tôi, không chỉ riêng tôi.
Ngay khi chúng tôi còn đang ổn định, một bức thư lạ được đưa tới từ một người không rõ danh tính. Giấy mỏng, chữ viết nguệch ngoạc nhưng đầy uy lực:
“Ngươi chỉ mới chạm vào phần nhỏ của huyết mạch. Thế lực tối thượng đang quan sát, và sẽ thử thách ngươi sớm thôi. Chuẩn bị để đối mặt với sự thật về gia tộc…”
Chỉ vài dòng nhưng khiến tôi sởn gai ốc. Cả gia tộc im lặng. Anh hai nghiêng người, mím môi:
“Người viết thư này… chắc chắn biết rất rõ về huyết mạch cực hạn.”
Chị tư cau mày, ánh mắt đầy lo lắng:
“Nếu đúng như vậy, chúng ta không chỉ phải bảo vệ gia tộc, mà còn phải sẵn sàng cho những kẻ thù có sức mạnh vượt ngoài tưởng tượng.”
Tôi nhìn Tiểu Lâm, lòng rộn ràng một cảm giác vừa sợ hãi vừa hứng thú: sứ mệnh của chúng tôi chưa kết thúc, mà mới chỉ bắt đầu.
Để chuẩn bị đối phó với những mối nguy sắp tới, gia tộc quyết định bắt đầu huấn luyện huyết mạch toàn diện. Tôi được giao nhiệm vụ luyện tập với Tiểu Lâm, dưới sự giám sát nghiêm ngặt của anh cả và anh hai.
Mỗi ngày, tôi phải đối mặt với luồng năng lượng huyết mạch hỗn độn, điều khiển dòng chảy quyền lực trong cơ thể mà không bị quá tải. Lúc đầu, tôi liên tục thất bại, cơ thể như muốn nổ tung vì năng lượng dư thừa. Nhưng nhờ sự kiên trì và sự hỗ trợ của Tiểu Lâm, tôi bắt đầu kiểm soát được từng tia sáng, từng nhịp năng lượng.
Anh cả nhìn tôi luyện tập, thỉnh thoảng đưa ra lời khuyên lạnh lùng nhưng chính xác:
“Đừng chỉ học cách dùng sức mạnh, hãy học cách cảm nhận nó. Huyết mạch là linh hồn của gia tộc, và ngươi phải kết nối với linh hồn đó, không phải chỉ là sức mạnh bạo lực.”
Chị tư và anh hai cũng góp mặt, tạo ra các lớp rào chắn bảo vệ và huấn luyện kỹ năng chiến đấu tổng hợp. Tôi nhận ra rằng huyết mạch không chỉ là sức mạnh vật lý, mà còn là sự kết hợp tinh thần, trí tuệ và lòng quyết tâm.
Một ngày nọ, khi tôi luyện tập trong khu rừng phía sau dinh thự, Tiểu Lâm bỗng lao vào một tảng đá cổ, cào nhẹ lên bề mặt. Kỳ lạ thay, tảng đá phát sáng, hiện ra một lối vào bí mật. Bên trong là một căn phòng ngầm, tường phủ kín các bức tranh cổ, ghi lại huyết mạch cực đại của gia tộc qua nhiều thế hệ.
Anh cả, đi theo tôi, thở dài:
“Đây là nơi tổ tiên gia tộc giữ bí mật lớn nhất. Huyết mạch tối thượng, quyền lực chưa ai khai phá… và lời nguyền.”
Một bức tượng nhỏ, hình dáng giống tôi, đứng giữa phòng. Dưới chân là dòng chữ cổ:
“Người mang huyết mạch mới có thể kiểm soát được sức mạnh này, nhưng phải trả giá bằng mọi thứ quý giá trong đời.”
Tôi nhìn Tiểu Lâm, cảm giác nặng nề nhưng đồng thời hừng hực quyết tâm: bất kể giá nào, tôi phải học và bảo vệ huyết mạch gia tộc.
Ngay khi chúng tôi rời căn phòng bí mật, một cơn gió mạnh xé toạc khu rừng. Từ bóng tối, xuất hiện một nhóm kẻ thù mới – cao lớn, vũ khí kỳ dị, ánh mắt đỏ rực như máu.
“Ngươi là người thừa kế huyết mạch? Hãy xem ngươi có đủ sức chịu đựng để sống sót!” – Lãnh đạo nhóm hét lên, bước ra với uy lực kinh người.
Chúng lao vào, không báo trước, khiến tôi và các thành viên gia tộc phải phối hợp chiến đấu. Tiểu Lâm lao tới, răng nanh và móng vuốt sắc bén, cào xé từng kẻ thù. Anh cả tung ra luồng sáng khống chế kẻ địch, anh hai tạo ra các lớp bẫy năng lượng, chị tư sử dụng chiến thuật hỗ trợ, anh ba vừa đánh vừa bảo vệ hậu phương.
Tôi cảm nhận rõ: đây là trận chiến sinh tử, không chỉ cho bản thân mà còn cho cả gia tộc.
Trong lúc hỗn chiến, tôi cảm thấy huyết mạch trong cơ thể bùng nổ một cách dữ dội hơn bất kỳ lần nào trước đó. Luồng năng lượng tràn khắp, khiến tôi đứng vững trước hàng loạt kẻ thù đông đảo. Tiểu Lâm nhảy lên vai tôi, hòa vào dòng năng lượng, như muốn tăng cường sức mạnh tối đa.
“Huyết mạch… tối thượng!” – tôi gầm lên, ánh sáng từ cơ thể tôi chiếu sáng cả khu rừng, như một ngọn đèn soi đường cho tất cả.
Các kẻ thù bị choáng váng, chiến thuật của chúng hoàn toàn sụp đổ trước sức mạnh tập trung này. Tôi cảm nhận rõ ràng: mỗi người trong gia tộc đều đóng góp vào sức mạnh của tôi, và tôi là trung tâm kết nối huyết mạch cực đại.
Kẻ thù lớn nhất tiến lên, ánh mắt như muốn nuốt chửng tôi:
“Ta sẽ cướp huyết mạch từ ngươi, không ai có quyền sở hữu sức mạnh này!”
Chúng lao vào, luồng năng lượng xung quanh bùng nổ, gió mạnh xé toạc lá rừng, đất đá bay lên như bão tố. Tôi dùng toàn bộ sức mạnh huyết mạch, kết hợp với Tiểu Lâm và các thành viên gia tộc, tạo ra một luồng năng lượng khổng lồ bao phủ toàn bộ khu rừng.
Tiếng gầm, tiếng va chạm, ánh sáng chói lòa hòa cùng mùi khét lẹt của năng lượng. Trận chiến này không chỉ là sức mạnh, mà còn là tinh thần, là sự kết nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai của gia tộc Kiều.
Khi mọi thứ lắng xuống, kẻ thù bị đẩy lùi, ánh sáng huyết mạch từ cơ thể tôi từ từ dịu lại. Tôi thở hổn hển, nhìn Tiểu Lâm, anh cả và các thành viên gia tộc. Họ mệt mỏi nhưng ánh mắt tràn đầy niềm tin và hi vọng.
“Chúng ta đã sống sót, nhưng huyết mạch tối thượng vẫn còn là bí ẩn,” – anh cả nói, giọng trầm ấm.
Tôi nhìn bầu trời đêm, ánh trăng chiếu xuống như một tấm thảm bạc. Trái tim tôi rộn ràng, biết rằng trận chiến này chỉ là khởi đầu, và phía trước còn vô vàn âm mưu, thử thách và bí ẩn huyết mạch tối thượng.