BẢO BỐI KIỀU GIA

ÂM MƯU GIA TỘC VÀ BÍ ẨN HUYẾT MẠCH CỰC ĐẠI

Ánh bình minh len qua khung cửa sổ, rọi lên khuôn viên gia tộc Kiều. Không khí yên bình nhưng căng thẳng vẫn còn đọng lại từ trận chiến đêm qua. Tôi ngồi trên bậc thang, Tiểu Lâm nằm cuộn bên chân, mắt nhắm nghiền như đang hồi phục sau đêm chiến đấu khốc liệt.

Kỳ Nhân xuất hiện, tay cầm một tập giấy cũ sờn, trên đó ghi những dấu tích cổ xưa về huyết mạch của gia tộc.

“Đêm qua ngươi đã khai mở huyết mạch tối thượng, nhưng sức mạnh đó chỉ là bước khởi đầu. Gia tộc ta vẫn còn nhiều bí ẩn chưa được hé lộ,” – ông nói, giọng nghiêm trọng.

Tôi khẽ gật đầu. Trái tim tôi vẫn còn đập mạnh, hình ảnh anh cả đứng đối diện tôi trong trận chiến khiến tôi không khỏi rùng mình.

Chỉ vài giờ sau, tôi nhận ra những tín hiệu bất thường từ các thành viên khác trong gia tộc. Anh cả, mặc dù bị đánh bật trong trận chiến, vẫn giữ thái độ bình thản, nhưng ánh mắt lạnh lùng, như đang tính toán. Anh hai và chị tư có vẻ lo lắng nhưng cố tỏ ra điềm tĩnh, trong khi anh ba luôn dò xét từng cử chỉ của tôi.

“Người ngoài chỉ là một phần, nguy hiểm lớn nhất là những kẻ đứng ngay bên cạnh,” – Tiểu Lâm gầm, nhấn mạnh sự cảnh giác của tôi.

Tôi quyết định theo dõi mọi động thái của gia tộc, sử dụng khả năng huyết mạch để cảm nhận những thay đổi năng lượng trong từng người. Một điều rõ ràng: âm mưu không chỉ từ bên ngoài, mà cả bên trong gia tộc.

Kỳ Nhân dẫn tôi xuống hầm cổ của gia tộc, nơi lưu giữ những bí mật được truyền từ đời này sang đời khác. Những bức tường phủ đầy ký tự cổ, ánh sáng huyết mạch của tôi phản chiếu lên những dòng chữ, khiến chúng như sống động, kể lại câu chuyện của các vị tổ tiên.

“Huyết mạch cực đại không chỉ là sức mạnh chiến đấu. Nó là sự kết nối giữa linh hồn và dòng dõi, mở ra khả năng điều khiển cả năng lượng thiên nhiên,” – Kỳ Nhân giải thích.

Tôi cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ, gần như áp đảo cơ thể. Khi chạm vào bức phù điêu khắc hình một đứa trẻ và một sinh vật huyền bí, cơ thể tôi run lên, và ký ức của các tổ tiên dường như chảy vào tôi.

“Đây là nguồn gốc sức mạnh thật sự của gia tộc. Nếu khai mở hoàn toàn, ngươi sẽ vượt xa tất cả, nhưng nguy cơ mất kiểm soát cũng cực kỳ lớn.”

Tiểu Lâm rúc vào vai tôi, mắt long lanh: “Ngươi có thể làm được… chúng ta cùng nhau.”

Trong lúc tôi còn mải khám phá bí mật, một nhóm thanh niên xuất hiện bên ngoài cổng, ánh mắt họ đầy quyết tâm. Họ là những hậu duệ của các gia tộc liên minh với Kiều, từng bị giấu kín, nay đến để hỗ trợ.

“Chúng tôi biết ngươi cần giúp đỡ. Âm mưu đang lớn, không chỉ kẻ thù cũ mà cả kẻ thù mới cũng đã xuất hiện,” – thủ lĩnh nhóm nói.

Tôi cảm nhận năng lượng của họ, mỗi người đều mang một phần huyết mạch, giúp tôi củng cố năng lực. Tiểu Lâm hưng phấn, nhảy lên nhảy xuống, như thể biết rằng sức mạnh gia tộc sẽ được bảo vệ.

Tôi quyết định đối diện anh cả. Trong cuộc trò chuyện căng thẳng, anh tiết lộ lý do hợp tác với kẻ thù: muốn kiểm soát huyết mạch cực đại để cứu chính gia tộc khỏi sự suy vong, nhưng cách làm của anh tàn nhẫn và nguy hiểm.

“Ngươi không hiểu… mọi thứ đều để bảo vệ gia tộc,” – anh nói, giọng vừa khẩn thiết vừa lạnh lùng.

Tôi cảm nhận được sự phức tạp trong tâm hồn anh: một mặt muốn cứu gia tộc, mặt khác sẵn sàng dùng bất cứ phương tiện nào, kể cả phản bội. Tôi biết rằng cuộc chiến không chỉ là sức mạnh, mà còn là ý chí và lòng tin.

Với sự giúp đỡ của đồng minh, và sự khai mở ban đầu của huyết mạch, tôi bắt đầu luyện tập để kiểm soát Huyết Mạch Cực Đại. Mỗi ngày là một thử thách mới: đau đớn, mệt mỏi, nhưng cũng đầy hứng khởi. Tiểu Lâm luôn bên cạnh, như một phần sức mạnh sống động.

“Chúng ta sẽ đối diện tất cả, dù là kẻ thù ngoài hay âm mưu trong gia tộc,” – tôi nói với Tiểu Lâm, ánh mắt kiên định.

Kỳ Nhân nhìn tôi, trầm ngâm:

“Ngày thử thách thật sự đang đến gần. Khi huyết mạch cực đại được khai mở hoàn toàn, ngươi sẽ trở thành trung tâm của cả gia tộc… và mục tiêu của mọi kẻ thù.”

Ánh sáng ban mai chiếu lên khuôn viên, lấp lánh trên nền đá cũ, tạo cảm giác vừa bình yên, vừa căng thẳng. Bóng tối vẫn còn đó, nhưng lần này, tôi không còn sợ hãi.

Sáng sớm hôm đó, ánh bình minh ló dạng nhưng không xua đi được vẻ u ám bao trùm khuôn viên gia tộc Kiều. Gió thổi qua, cuốn theo mùi hương của cây cỏ pha lẫn bụi đất, khiến không khí trở nên nặng nề, như báo hiệu một biến cố lớn sắp xảy ra. Tôi đứng trên bậc thang, Tiểu Lâm co mình bên chân, nhìn xa xăm vào khu rừng trước mặt – nơi mà những âm mưu gia tộc, những kẻ thù chưa lộ diện đang chực chờ.

“Hôm nay… chúng ta sẽ biết ai thực sự xứng đáng với huyết mạch cực đại,” – Kỳ Nhân nói, giọng trầm và sắc như thép.

Tim tôi đập mạnh. Nỗi sợ kết hợp với háo hức làm cơ thể tôi căng như dây đàn. Tôi biết rằng từ khoảnh khắc này, số phận gia tộc và cả bản thân tôi sẽ bước sang một chương mới.

Đúng lúc tôi chuẩn bị di chuyển xuống khu sân chính, bóng dáng anh cả xuất hiện, lặng lẽ như một con mèo rình mồi. Anh không nói gì, chỉ nhìn tôi với ánh mắt vừa lạnh lùng vừa… khó hiểu. Tôi cảm nhận ngay sự bất an – trong mắt anh là cả một âm mưu chưa bộc lộ, một kế hoạch có thể xoay chuyển cả trận chiến.

“Ngươi đã sẵn sàng chưa?” – Anh ta hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo sức nặng của quyền lực.

Tôi hít một hơi thật sâu, tay nắm chặt. Tiểu Lâm vươn đầu lên, ánh mắt long lanh, như muốn truyền sức mạnh cho tôi.

“Sẵn sàng,” – tôi thốt ra, giọng không run.

Bên trong sân, các thành viên khác cũng bắt đầu tụ tập. Anh hai và chị tư đứng sát nhau, nhìn về phía tôi với sự lo lắng nhưng không che giấu niềm tin. Anh ba vẫn nghiêm nghị, ánh mắt dò xét từng người. Sự căng thẳng dâng lên, như muốn nén cả bầu trời xuống mặt đất.

Bất ngờ, từ rừng phía sau, những bóng người hiện ra. Họ là những kẻ từng chống đối gia tộc, nay được dẫn dắt bởi một nhân vật bí ẩn – một người đàn ông cao lớn, mặt nạ che nửa khuôn mặt, tỏa ra khí chất uy nghi và nguy hiểm.

“Ngươi là trung tâm, còn lại… chỉ là những quân cờ,” – giọng hắn vang lên, lạnh lùng và sắc bén như lưỡi dao.

Tôi cảm nhận luồng năng lượng dày đặc, áp đảo. Mỗi bước hắn đi, mặt đất dường như rung lên. Tiểu Lâm gầm lên, lông dựng đứng, như muốn cảnh báo tôi: nguy cơ cực kỳ lớn.

Khi kẻ thù tiến lại gần, tôi cảm thấy huyết mạch bên trong cơ thể sục sôi. Luồng năng lượng lan tỏa khắp cơ thể, từng tia sáng như lửa, từng nhịp tim như trống trận. Tôi biết, nếu khai mở huyết mạch hoàn toàn, tôi sẽ trở thành trung tâm sức mạnh gia tộc, nhưng đồng thời cũng trở thành mục tiêu của mọi kẻ thù.

“Tiểu Lâm, bên ta!” – tôi gọi, và nó lao tới, quấn quanh tôi như lá chắn sống.

Từng bước, tôi cảm nhận năng lực tăng dần, cơ thể nhẹ như bay, mắt nhìn rõ mọi chi tiết trong trận chiến – từng động tác, từng luồng sát khí. Anh cả đứng đối diện tôi, tay giơ lên, như sẵn sàng kích hoạt chiêu thức huyết mạch cực hạn của mình.

Ngay khi kẻ thù lao tới, tôi tung ra một làn sóng năng lượng từ huyết mạch. Khí lực bùng nổ, cánh rừng rung chuyển, đất đá bay lên, gió xoáy như bão tố. Tiểu Lâm nhảy lên không trung, lao vào các kẻ thù như một cơn bão lông xù.

Anh cả cũng khai mở năng lực, tạo ra những luồng sáng mạnh mẽ, đối chọi với tôi. Chị tư và anh hai dùng năng lực bổ trợ, tạo ra các lớp rào chắn, khống chế kẻ thù. Anh ba tung ra các chiêu thức kết hợp, vừa phòng thủ vừa tấn công, dường như muốn cân bằng trận chiến.

Tôi cảm nhận rõ: đây không chỉ là sức mạnh cá nhân, mà là sự phối hợp của cả gia tộc. Mỗi nhịp tim, mỗi luồng huyết mạch đều hòa nhịp với nhau, tạo ra sức mạnh vượt ngoài tưởng tượng.

Trong lúc trận chiến đạt đến cao trào, nhân vật bí ẩn tháo mặt nạ, hé lộ khuôn mặt quen thuộc – chính là người từng là thành viên gia tộc Kiều, đã bị lưu lạc và muốn trả thù vì bị bỏ rơi.

“Các ngươi… đã quên ta, nhưng ta sẽ không tha thứ,” – hắn gầm, mắt rực lửa.

Từng lời nói, từng hành động khiến tôi nhận ra rằng âm mưu gia tộc không chỉ từ bên ngoài mà còn từ chính người nhà, từ những bí mật bị giấu kín nhiều năm. Tôi phải nhanh chóng đưa ra quyết định: đối đầu hay tìm cách dung hòa để cứu gia tộc và bản thân.

Năng lượng huyết mạch của tôi bùng nổ toàn diện, ánh sáng bao trùm toàn bộ khuôn viên, tạo ra một lớp chắn bảo vệ sống còn cho gia tộc. Tiểu Lâm lao vào kẻ thù, anh cả nhận ra sức mạnh thực sự của tôi, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa thán phục.

“Ngươi… đã vượt quá mọi giới hạn…” – anh thốt ra, giọng lặng đi vì xúc động.

Kẻ thù bị đẩy lùi, âm mưu từng bước tan vỡ. Các thành viên gia tộc dần lấy lại tinh thần, phối hợp nhịp nhàng hơn. Sức mạnh tối thượng của tôi được kiểm chứng – không chỉ là chiến đấu, mà còn là sự lãnh đạo, sự gắn kết và khả năng dung hòa mọi mâu thuẫn.

Khi ánh sáng huyết mạch lắng xuống, sân cỏ im ắng đến mức có thể nghe rõ tiếng thở. Tôi và các thành viên gia tộc nhìn nhau, vừa mệt mỏi vừa hạnh phúc. Tiểu Lâm ngồi trên vai tôi, ánh mắt long lanh, như nói: “Chúng ta đã làm được.”

Kỳ Nhân bước tới, gật đầu:

“Hôm nay, ngươi không chỉ là trung tâm sức mạnh gia tộc. Ngươi còn là cầu nối giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Gia tộc sẽ được bảo vệ, nhưng sứ mệnh của ngươi chưa kết thúc…”

Tôi biết, trận chiến này chỉ là bước khởi đầu. Phía trước vẫn còn vô vàn âm mưu, thử thách và cả những bí mật về huyết mạch cực đại mà tôi chưa khám phá hết.

Ánh hoàng hôn buông xuống, chiếu rọi lên khuôn viên gia tộc, những tán lá rung rinh trong gió. Tôi đứng đó, cảm nhận sức mạnh chảy trong cơ thể, lòng tràn đầy quyết tâm: dù bão tố hay âm mưu, tôi sẽ bảo vệ gia tộc và khám phá hết bí ẩn huyết mạch.


Bạn cần đăng nhập để bình luận