Tiểu Tổ Tông

13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi chuyện kết thúc, anh nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, khẽ hôn lên giọt nước mắt còn vương nơi khóe mắt.

 

“Mộ Mộ, đừng ngủ vội. Anh có chuyện muốn nói với em.”

 

Giọng anh trầm lắng, xen lẫn chút gì đó như là day dứt.

 

“Thật ra… anh đã lừa em. Em không phải là đứa trẻ anh nhặt từ bãi rác như anh từng nói. Mẹ em… từng là cô giáo của anh.”

 

“Hồi đó, nhà anh nghèo lắm, mẹ thì bệnh liên miên. Gia đình anh thường được mẹ em giúp đỡ. Rồi một ngày, bà bỗng mang em đến, gửi gắm cho nhà anh rồi biến mất. Khi đó anh còn nhỏ, không hiểu gì cả. Phải đến tận lúc bà qua đời, bà mới nói cho anh biết sự thật.”

 

“Cha em từng là cảnh sát. Trong một phi vụ, ông ấy khiến một tổ chức tội phạm lớn phải tổn thất nặng nề. Để trả thù, chúng bắt cóc mẹ em. Biết trước mình khó thoát, bà đã chọn gửi em cho nhà anh những người không có liên hệ gì để đảm bảo em an toàn. Trên đường bị đưa đi, bà đã tự sát.”

 

Tôi nín thở, trái tim như nghẹn lại.

 

“Người đứng đầu tổ chức đó… chính là cha của Hoắc Thâm. Sau ngần ấy năm, tổ chức đó chẳng những không tan rã mà còn lớn mạnh hơn, dính líu đến ma túy, lừa đảo xuyên quốc gia, buôn người, buôn nội tạng và cả giao dịch ngầm trên mạng.”

 

“Hơn hai mươi năm trước, trong vụ án ấy, rất nhiều cảnh sát đã hy sinh. Trong số đó có cả cha em, và… cha mẹ của Trình Chiêu – người bạn thân nhất của anh hồi còn đi học, em còn nhớ không?”

 

“Trình Chiêu, năm 22 tuổi, đã kế thừa huy hiệu của cha. Trong một lần hành động, vì cứu đồng đội, cậu ấy đã hy sinh. Sau đó anh bỏ học, gia nhập tổ chức của Hoắc Thâm, nhờ cung cấp tin tức về Trình Chiêu mà chiếm được lòng tin của hắn.”

 

“Nhưng Trình Chiêu đã bị tra tấn đến chết. Đó là lần đầu tiên anh muốn g.i.ế.c người thật sự.”

 

“Bước vào thế giới đó… một khi đã dấn thân, chỉ có cái c.h.ế.t mới xoá tên khỏi danh sách theo dõi.”

 

Anh dừng lại, ánh mắt nhìn tôi đầy xót xa.

 

“Anh không làm cảnh sát, không phải vì sợ chết, mà vì sợ em… sẽ lặp lại bi kịch của mẹ mình. Anh chỉ mong em lớn lên trong bình yên và niềm vui.”

 

“Những năm qua, anh luôn là nội gián của cảnh sát. Sau khi Trình Chiêu mất, bạn gái cậu ấy – Lâm Dao tiếp tục thay cậu ấy làm đặc vụ ngầm. Gần đây cô ấy bị theo dõi, nên anh và cô ấy phải phối hợp để đánh lạc hướng Hoắc Thâm.”

 

Tôi lặng người lắng nghe, đầu óc quay cuồng. Mọi thứ đến quá bất ngờ, quá dữ dội.

 

“Vậy… tại sao anh không nói với em sớm hơn?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-to-tong-ahyw/13.html.]

Anh nhìn tôi, trong mắt như ánh sao lấp lánh giữa đêm tối.

 

“Mộ Mộ, anh không muốn em lớn lên trong thù hận. Anh chỉ muốn em được sống một cuộc đời đơn giản, yên bình, dưới ánh mặt trời.”

 

Tôi ôm chặt lấy anh, nước mắt không kìm được mà trào ra.

 

“Vậy bây giờ anh nói những điều này… là vì mọi chuyện sắp kết thúc rồi đúng không? Anh… sẽ gặp nguy hiểm, phải không?”

 

Anh khẽ gật đầu, ôm tôi vào lòng, vỗ nhẹ lưng như dỗ dành đứa trẻ năm nào.

 

“Mộ Mộ, anh đã chuyển hết tiền vào thẻ của em. Còn vài quỹ đầu tư, mỗi năm em có thể rút ra một ít. Đủ để em sống thoải mái.”

 

“Nếu có chuyện gì xảy ra với anh… đừng nghĩ đến trả thù. Em phải sống tốt. Trước khi em 30 tuổi, hãy tìm một người đáng tin cậy để kết hôn. Người ấy phải biết yêu thương em, hiền lành, biết nấu ăn. Và nhớ… đừng để đàn ông lừa.”

 

Tôi bật khóc, giọng run rẩy đầy phẫn nộ:

Nam Cung Tư Uyển

 

“Trần Triều! Anh đang nói linh tinh gì thế! Anh từng hứa… sẽ không bao giờ rời xa em cơ mà!”

 

Tôi ôm anh thật chặt, toàn thân run rẩy không thôi.

 

“Anh… anh sẽ không c.h.ế.t đâu đúng không? Anh nói đi… anh từng hứa với em sẽ trở về mà…”

 

Anh nhắm mắt lại, hàng mi dài khẽ run, bàn tay dịu dàng xoa đầu tôi như ngày còn bé.

 

“Mộ Mộ… chờ anh trở về.”

 

“Anh nhất định sẽ chiến thắng.”

 

Có những người sẵn sàng dấn thân vào bóng tối để bảo vệ ánh sáng.

 

Có những người đối diện với lưỡi d.a.o mà không lùi bước.

 

Anh từng nói:

“Chính nghĩa… không bao giờ bị đánh bại.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận