Sự trả thù của mèo quỷ

Chap 6

Vì lo lắng quá nên cả Khang và Thắm không ai nghĩ tới điều đó. Nay nghe thế tất cả đều thấy lạ. Thắm cởi áo khoác ra, khó 

 

chịu nói :

 

- Nhưng bác sĩ bảo vậy thì biết làm sao ?

 

Hà nhìn Thắm mà không biết phải nói làm sao. Thắm chợt nhìn cô rồi hỏi :

 

- Mặt chị sao thế ?

 

Hà sờ một bên má sưng tấy vì cái tát mà không nói gì, bà Hiền cái miệng lại bô bô kể xấu cô với Thắm. Cô ta nhăn mày bảo :

 

- Là thật à ?

 

Hà lắc đầu, cô nói lại một lượt chuyện mình thấy rồi nghĩ tới lời con gái thì cô nói thêm :

 

- Na cũng nhìn thấy...con bé nhìn cô rồi nói là mèo.

 

 

Mọi ánh mắt đổ dồn vào người cô bé, nó co rúm lại trong lòng mẹ. Thắm dịu dàng dỗ nó :

 

- Na ngoan...nói với cô Thắm xem có phải thế không.

 

Giọng cô ta có chút run rẩy, nhưng cô ta tin con bé sẽ không nói dối vì bé nó nhát gan lắm. Bé Na nhìn cô rồi nói :

 

- Người cô Thắm toàn lông đen dài dài..khi tối còn bò như mèo nữa..à không phải..là mèo thật luôn.

 

Khang định mắng con vì nói lung tung thì nghe Thắm rên khẽ. 

 

- Aa bụng em..bụng em đau.

 

Mọi người hốt hoảng xúm lại hỏi han cô ta. Vùng bụng nhô cao của Thắm như có gì chuyển động rất mạnh. Càng như thế Thắm càng la đau mạnh hơn. Mọi người cứ tưởng cô ta sắp sinh định đi bệnh viện thì Thắm khó khăn nói :

 

- Không...phải..bụng em...có gì...ở trong bụng em..

 

Hà vội vén áo Thắm lên nhìn thử. Vùng bụng vốn trắng bóc nay toàn những vết rạn đen to như chiếc đũa, da bụng nhấp nhô như có cái gì đó đòi chui ra. Những đốm màu đỏ trên bụng có một lớp lông màu trắng xám như nấm mốc. Hà kinh hãi ngã ngồi ra sau, bà Hiên trông thấy thì cũng sợ lắm. Nhưng Thắm đau bụng quằn quại, bà sợ cháu bị gì mới đá Hà một cái :

 

- Cái đồ c.h.ế.t bầm cô còn không mau gọi 

 

cấp cứu đi.

 

Bà ta sợ nhưng cũng còn chút tỉnh táo, muốn nhân viên y tế đến đưa đi kẻo mà có gì bọn họ lại không biết. Hà sợ sệt lùi ra sau run rẩy gọi cấp cứu. Chả mấy chốc mà xe tới đón người đi, Hà cũng bị Khang túm theo lên xe :

 

- Cô ở nhà làm gì, đi theo còn chăm sóc Thắm. 

 

Hắn ngang ngược nắm chặt cánh tay run rẩy của cô nhét vào xe cấp cứu. Hà biết Thắm không đau đẻ gì đâu, cô ta bị con quỷ nó hành. Cô nép ra phía sau nhân viên y tế, cả người run không kìm chế được. Họ thấy thế tưởng cô lo lắng quá mới an ủi :

 

- Người nhà bình tĩnh, đừng lo lắng quá. Rất nhanh sẽ tới thôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận