Người bảo hộ xác sống

Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay anh lập tức cứng đờ.

Tôi ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đỏ như m.á.u của anh, dán chặt vào tôi, mang theo khát vọng khủng khiếp.

“Chồng ơi!”

Dù đã chuẩn bị tâm lý, tôi vẫn bị dọa cho co rụt cổ lại.

Tiếng gọi run run.

Anh nhìn tôi chằm chằm, như thể đã trải qua cả một thế kỷ.

Bất chợt, anh đẩy tôi ra, đập cửa đóng mạnh.

“Rầm!”

Âm thanh vang dội trong màn đêm, như sét đánh bên tai.

“Chồng ơi, mở cửa đi mà.”

Tôi đập cửa, qua mắt mèo chỉ thấy lưng anh.

Không đáp lại, anh cứ đứng đó, cứng đờ như tượng, canh giữ ngôi nhà của chúng tôi.

“Á da!”

Tôi ôm bụng, rên rỉ đau đớn: “Á á, đau bụng quá, chồng ơi, em đau bụng lắm…”

Cuối cùng anh cũng quay người lại, qua mắt mèo tôi thấy anh nhìn chằm chằm cánh cửa.

“Ui da…”

“Đau quá…”

“Chồng ơi…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bao-ho-xac-song/chuong-8.html.]

Tôi từ từ ngã xuống, nằm bệt trên sàn, giọng nói yếu dần.

Thật sự…

Trà Đá Dịch Quán

Tôi sắp c.h.ế.t rồi, nếu còn không vào cứu tôi thì tôi đi đời thật đấy.

Ngay lúc tôi im bặt chưa đến một giây,

Ổ khóa cửa xoay, tôi vội nhắm mắt giả chết, nằm yên không nhúc nhích.

Anh bước vào.

Càng lúc càng gần, tôi ngửi thấy mùi bạc hà nhàn nhạt trên người anh.

Hả? Tên này còn tắm nữa hả?

Mùi này không phải sữa tắm nhà mình.

“Ồ… anh ra ngoài tắm hả? Có phải vụng trộm dắt chó đi dạo sau lưng em rồi không?”

Tôi bất ngờ bật dậy nhào tới, một tay kéo cổ áo anh, tay kia sờ loạn khắp người – thịt vẫn cứng ngắc, không ấm, nhưng cũng không lạnh như xác chết.

Còn chuyện “dắt chó đi dạo” là trò đùa giữa hai chúng tôi.

Trước đây từng xem một chương trình bắt gian ngoại tình, ông chồng viện cớ dắt chó để đi lén lút với tình nhân.

“Sao đấy?”

“Trừng em làm gì?”

“Nói đi, có phải anh có con tang thi cái nào ngoài kia rồi không?”

“Dám tắm rửa sạch sẽ mà không chịu về nhà, còn để mặc em ở đây, anh hết yêu em rồi đúng không?”

Tôi quắp chân vào eo anh như con gấu koala, ôm chặt không chịu buông, sợ anh lại đẩy tôi ra, chạy mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận