Đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi chằm chằm.
Dù không nói gì, nhưng bao nhiêu năm ăn ý cũng khiến tôi biết anh sẽ không đi.
Anh chỉ đi g.i.ế.c tang thi thôi.
Tôi ở nhà canh chừng, đếm từng giờ, đợi đến khi mặt trời lặn.
Cuối cùng bên ngoài vang lên tiếng động.
Ổ khóa xoay nhẹ.
Cửa mở ra.
Anh bước vào, lần đầu tiên chủ động đứng trước mặt tôi.
Tay không còn cầm rìu, người đã tắm sạch sẽ, thay áo sơ mi trắng tinh.
"Anh quá đáng, tự đi tắm mà không rủ em."
Tôi thật sự thấy tủi thân.
Trước đây tụi tôi toàn tắm cùng nhau, còn hứa sẽ cùng nhau tắm cả đời.
Trà Đá Dịch Quán
Kết quả đến tận thế, anh thành tang thi rồi thì kỳ thị giống loài, không cho tôi đi cùng.
Tôi lo lắm, sợ anh thấy tang thi nữ hợp nói chuyện hơn rồi ghét bỏ tôi, ruồng rẫy tôi.
Anh chỉ lặng lẽ nhìn tôi, đôi mắt đỏ lừ nhưng không còn dữ tợn như muốn cắn người nữa.
Tôi vừa rấm rứt vừa lén nhìn anh, anh đột nhiên quay người đi về phía cửa.
"Chồng!"
Tôi gọi anh, anh khựng lại, quay đầu nhìn tôi, rồi lại đi tiếp.
Tới cửa.
Anh không đóng cửa, nhìn tôi, từ từ giơ tay lên vẫy vẫy.
Giống như ma nữ đang gọi hồn vậy.
Giờ mà là người khác chắc tôi sợ té đái, chạy về phòng đóng cửa trùm mền trốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bao-ho-xac-song/chuong-12.html.]
Nhưng người đang vẫy là Mặc Ngôn, tôi không những không sợ mà còn hơi mong chờ, lon ton chạy theo.
Từ ngày tận thế bắt đầu đến giờ.
Đây là lần đầu tôi bước ra khỏi phòng.
Khoảnh khắc bước ra khỏi cánh cửa tầng một, mùi xác thối xộc tới khiến tôi suýt ngạt thở.
Dưới đất, trong tầm mắt, ít nhất có mười cái xác tang thi đầu lìa khỏi cổ.
Tất cả đều do Mặc Ngôn chém.
Dù có ngốc tôi cũng hiểu, anh ở đây c.h.é.m cả ngày là để mở đường cho tôi.
Chắc tại tôi nói muốn biến thành tang thi để cùng anh lang thang và tắm rửa, nên giờ anh muốn chứng minh, dù tôi không biến thành tang thi, vẫn có thể cùng anh lang thang, cùng anh tắm rửa.
Ngày xưa cũng vậy.
Tôi bảo ghen tị với mấy cô gái có màn tỏ tình hoàn hảo.
Anh liền ôm hoa đứng trước ký túc xá, trong vòng tim kết bằng nến, giữa bao người, gọi tên tôi, còn quỳ một gối cầu xin tôi làm bạn gái anh.
Giờ cũng vậy.
Trước cửa một chiếc xe, anh dừng lại, ra hiệu bảo tôi lên xe.
May mà hồi đại học tôi có bằng lái, tuy tay nghề yếu, nhưng trong tận thế thế này vẫn có thể dùng tạm.
Mặc Ngôn ngồi ghế phụ chỉ đường.
Tôi lái xe theo hướng anh chỉ, cuối cùng dừng trước một căn biệt thự.
Cửa lớn mở toang.
Bên trong trang trí sang trọng vô cùng.
Quan trọng là chỗ này nước máy vẫn còn, chưa bị m.á.u ô uế làm bẩn.
Tôi mở vòi nước, nhìn dòng nước sạch chảy ra, mũi cay cay, suýt khóc vì xúc động.
Mặc Diễn nhìn tôi, chỉ về phía phòng tắm.
Tôi hiểu rồi, anh muốn nói chỗ đó là nơi anh vừa tắm xong, mùi sữa tắm là từ đó mà ra.