Nửa tháng sau.
Đồng tử mắt Mặc Ngôn đã hoàn toàn chuyển lại màu đen như người bình thường.
Dù nói chuyện vẫn ít, nhưng đã có thể nói những câu dài, giao tiếp với tôi không có gì trở ngại.
Rồi chúng tôi ngồi nghiên cứu mãi.
Cuối cùng cho rằng nguyên nhân anh ấy có thể trở lại làm người là do tôi... ngày nào cũng cắn anh ấy, nhất là lần tôi cắn ra máu.
Lấy độc trị độc — xác sống cắn người khiến người thành xác sống, vậy người cắn xác sống thì tại sao không thể giúp xác sống thành người?
Tuy lập luận có hơi lệch lạc, nhưng ngoài giả thuyết đó ra, chúng tôi thật sự nghĩ không ra lý do nào hợp lý hơn.
Cuộc điều tra dân số đợt hai lại đến.
Lần này điện và thông tin đã hoàn toàn khôi phục, loài người bắt đầu khôi phục sản xuất.
Tôi và Mặc Ngôn nắm tay nhau đến ghi danh.
Ngay khoảnh khắc bước vào quảng trường.
Tất cả ánh mắt đều dồn về phía chúng tôi, ai nấy đều xì xào bàn tán.
"Chính là anh ấy đúng không?"
"Đúng rồi, tôi nhận ra ngay."
"Đẹp trai ghê."
Câu đó là một cô bé hô lên, tôi nhìn Mặc Ngôn, ánh mắt đầy tự hào.
Phải chứ.
Người đàn ông của tôi không chỉ đẹp trai, còn đúng chuẩn nam chính trong tiểu thuyết.
"Tiểu Y."
Mặc Tử lại đến, vẫy tay chào tôi, rồi nhìn về phía Mặc Ngôn: "Chào anh, mình từng gặp rồi đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bao-ho-xac-song/chuong-21.html.]
"Ừm, tôi nhớ."
Khóe môi Mặc Ngôn cong lên, giọng trầm thấp, hơi có chút lạnh lùng.
Mặc Tử đưa cho chúng tôi vài tờ đơn.
Ngoài đăng ký thông tin cơ bản, còn có hai phiếu khám sức khỏe.
Lúc đầu tôi không muốn đi.
Nhưng không cãi lại được Mặc Ngôn, chúng tôi vẫn đến làm kiểm tra toàn thân.
Ngày có kết quả khám.
Tôi không dám nhìn, chỉ liếc trộm sắc mặt Mặc Ngôn, thấy anh cười mới giật lấy phiếu khám ra xem kỹ.
Mọi chỉ số đều bình thường.
Cơ thể Mặc Ngôn đã hoàn toàn khôi phục như người bình thường, không còn virus xác sống trong người.
Đúng vậy!
Bây giờ phiếu khám còn có thêm hạng mục xét nghiệm virus xác sống.
Có một số người dù chưa biến dị.
Trà Đá Dịch Quán
Nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa virus xác sống, sẽ bị cách ly.
Giờ còn có cả thuốc điều trị. Sau khi điều trị bài bản thì mới được gỡ cách ly, quay về cuộc sống bình thường.
Đêm hôm đó, trời tối gió lớn.
"Vợ ơi…"
Mặc Ngôn đứng bên giường, từng hạt từng hạt cởi cúc áo sơ mi.
Tôi: "Aaaaa anh đừng qua đây, tiểu nữ tử chịu không nổi đâu."
---