"Anh có thể sẽ biến thành xác sống, chỉ khi anh ra ngoài thì em mới an toàn."
Mặc Ngôn ngồi trên ghế sofa, m.á.u đã ngừng chảy, mắt đỏ ngầu như máu, ánh nhìn hướng về tôi đầy khát máu.
"Thì sao chứ? Nếu anh biến thành xác sống, em sống một mình cũng không nổi. Thà bị anh cắn còn hơn bị người khác cắn!"
Tôi nghiến răng, cắn mạnh vào miếng dầu cháo quẩy, gằn từng chữ như nặn ra từ kẽ răng.
Mặc Ngôn không đáp.
Đôi mắt anh càng đỏ, như bị m.á.u nhuộm, thân thể run rẩy, sắc mặt xám ngoét, gân xanh ở cổ từ từ nổi lên, trông cực kỳ đáng sợ.
"Anh không sao chứ?"
Tôi vội vàng lại gần, nhưng bị anh thô bạo đẩy mạnh ra.
"Không được ra ngoài!"
Còn chưa kịp phản ứng, anh đã lao ra khỏi phòng.
“Rầm!”
Cửa bị đóng sầm lại, không cho tôi kịp làm nũng hay do dự gì.
"A…"
Ngoài cửa vang lên tiếng rên rỉ đau đớn bị đè nén.
Tôi cố gắng mở cửa, nhưng giọng anh run rẩy, van nài:
"Tiểu Y, nghe anh lần này, chỉ lần này thôi, đừng ra ngoài."
Một cánh cửa, như chia đôi hai thế giới.
Tôi ở trong, anh ở ngoài.
Tôi dựa vào cửa, vừa khóc vừa gọi tên anh:
"Mặc Ngôn…"
"Không sao đâu, anh không sao."
Lúc đầu anh còn trả lời tôi, cho đến khi không còn tiếng động nào nữa.
"Mặc Ngôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-bao-ho-xac-song/chuong-3.html.]
"Mặc Ngôn!"
Tôi khóc, đập cửa nhẹ, cầu mong anh lên tiếng đáp lại.
Nhưng không có.
Vẫn không có.
Trà Đá Dịch Quán
Cho đến khi ngoài cửa vang lên tiếng gầm gừ trầm thấp, như dã thú đang giận dữ.
"Mặc Ngôn, là anh à?"
"Mặc Ngôn, anh đáp em một tiếng, có phải là anh không?"
Tôi bật dậy, nhìn qua mắt mèo.
Mặc Ngôn đang quay lưng về phía cửa, đối diện anh là hai vợ chồng nhà bên.
Người phụ nữ kia nửa khuôn mặt nát bét, ruột lòi ra ngoài, còn gã đàn ông thì nhe nanh gầm gừ về phía Mặc Ngôn.
Mặc Ngôn không né, chỉ đứng đó sừng sững như một ngọn núi.
Gã đàn ông lao tới.
Tôi nín thở, định hét lên.
Mặc Ngôn túm tóc hắn, đập mạnh vào tường bên cạnh.
“Bốp!”
Tiếng nổ như dưa hấu vỡ nát, cảnh tượng m.á.u me đến ghê người.
Tôi suýt nữa thì nôn.
Người phụ nữ kia khựng lại, rõ ràng cảm thấy sợ, liền bỏ đi.
Gã đàn ông nằm bất động.
Lúc này Mặc Ngôn mới từ từ quay lại, tôi mới phát hiện đồng tử anh đã chuyển sang trắng dã.
Hai xác sống kia cũng vậy.
Đồng tử trắng dã, xám ngoét.
Mặc Ngôn…
Cũng đã trở thành xác sống rồi.