Anh Ấy Là Dị Năng Mạnh Nhất Của Tôi

5. Dị vật

Lý Linh Châu ảo não vò đầu. Chỉ vì một chút tự ái mà cậu đã quên mất mục đích ban đầu mình tiếp cận Lưu Huyền Ngọc. Chỉ có ba năm sống cùng với anh mà cậu đã ảo tưởng rằng bản thân có thể có được tình yêu của anh, cho nên khi bị anh vứt bỏ, cậu mới đánh mất lý trí như thế.

  

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lý Linh Châu quyết định, cậu phải quay lại gặp Dương Bạch Long một lần nữa để đòi lại quyền lợi của mình. Lý Linh Châu tự tin rằng, với bản lĩnh da mặt dày như bức tường thành và công phu sư tử ngoạm của cậu, cùng với tâm lý đang muốn vứt bỏ cậu rất mãnh liệt của Dương Bạch Long, chắc chắn cậu sẽ có được một số tiền không nhỏ. Như thế thì cậu có thể chuẩn bị tốt hơn để có căn cứ lánh nạn và có thêm vật dụng để giúp Dương Bạch Long khi cần thiết.

 

Dù sao thì, theo quan niệm của Lý Linh Châu, ơn cứu mạng vốn phải dùng mạng để đổi. Nhưng Lý Linh Châu không muốn mất mạng, nên đã chuyển thành dùng thân thể để đền đáp ơn cứu mạng. Dù vậy, ba năm chung sống kia, đối với Lý Linh Châu, vẫn chưa đủ để đáp đền. Ít nhất thì Lý Linh Châu muốn rằng, cậu cũng phải giúp Dương Bạch Long thêm một lần nào nữa thì mới có thể không còn gánh nặng tâm lý nào nữa và triệt để rời khỏi anh.

 

Nghĩ là làm. Lý Linh Châu vội vã rời khỏi nhà trọ, định đi tìm Dương Bạch Long.

 

Nhưng cậu vừa bước ra đến đường lớn thì bỗng xây xẩm mặt mày. Hôm nay, nhiệt độ nóng hơn bình thường một cách bất thường. Lý Linh Châu còn có cảm giác, những người đi đường có dáng vẻ cũng vô cùn quái lạ. Nhưng Lý Linh Châu còn chư kịp nghĩ ra là những người kia quái lạ ở chỗ nào thì cậu đã choán váng ngã xuống, ngất xỉu. Mấy ngày chỉ ăn mì ăn liền không đủ để thể lực của Lý Linh Châu chịu đựng được nữa.

 

Khi Lý Linh Châu tỉnh lại, cậu nhận ra bản thân đang ở trong một bệnh viện. Trước mặt Lý Linh Châu là một nhóm bác sĩ đạo mạo đang nhìn cậu chằm chằm. Một vị bác sĩ có lẽ là lớn tuổi nhất với mái tóc bạc phơ cất giọng đầy lo lắng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-ay-la-di-nang-manh-nhat-cua-toi/5-di-vat.html.]

- Cậu cảm thấy trong người thế nào rồi? Dị vật trong cơ thể của cậu cần phải phẫu thuật gấp. Cậu nghĩ thế nào về đề nghị của chúng tôi, đưa dị vật ấy cho chúng tôi nghiên cứu?

 

Hả? Cái gì? Dị vật gì? Nghiên cứu gì?

 

Thấy Lý Linh Châu ngẩn ra, ông bác sĩ tóc bạc kia cho rằng cậu vẫn chưa tin tưởng. Ông bèn lấy ra một tấm thẻ, đưa cho Lý Linh Châu xem:

 

- Chúng tôi không gạt cậu đâu. Tôi là Lý Hóa Sinh, viện trưởng của bệnh viện này, cũng là trưởng khoa nghiên cứu các bệnh lạ của thành phố V.

 

Lý Linh Châu nhìn tấm hình nhỏ trên tấm thẻ kia, đối chiếu với gương mặt của ông bác sĩ già và ngờ ngợ nhận ra. Hình như cậu đã từng thấy ông ta phát biểu nhiều lần trên truyện hình trong các chương trình về nghiên cứu y học.

 

Vốn là Lý Linh Châu không mấy hứng thú với y học, nhưng Dương Bạch Long lại từng là sinh viên ưu tú của trường Đại học V, từng sang trường y trao đổi học tập vài lần, thế nên anh vẫn thường theo dõi những tiết mục về y học, vì vậy, Lý Linh Châu cũng có điều kiện để xem và nhớ được đại khái gương mặt của vị bác sĩ nổi tiếng trong ngành y của thành phố: Lý Hóa Sinh. Thậm chí, Lý Linh Châu còn nhớ, có lần cậu suýt nữa đã cãi nhau với Dương Bạch Long khi cậu nhận xét về cái tên của ông bác sĩ già vừa có môn Lý vừa có môn Hóa lại còn có thêm môn Sinh thế kia.

 

Ấn tượng đã được mở ra, Lý Linh Châu tin, ông bác sĩ già trước mặt của cậu hiện tại chính là Lý Hóa Sinh. Hơn nữa, cậu cũng không còn nghi ngờ về việc mà ông ta đã nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận