Anh Ấy Là Dị Năng Mạnh Nhất Của Tôi

10. Một hồi ầm ĩ

Cho đến khi cảm giác dạ dày nôn mửa đến co rút, Lý Linh Châu mới chống tay vào tường, thở hổn hển. Cổ tay của cậu nhoi nhói, Lý Linh Châu nhận ra, kim tiêm truyền dịch đã bị lệch, thậm chí m.á.u đã chảy ngược về ống tiêm.

 

Lý Linh Châu sợ hãi nhìn chằm chằm kim tiêm một lúc. Cậu vốn đang rất suy yếu rồi, nếu m.á.u lại chảy ngược ra như thế này thì có nguy hiểm gì không. Thà là không truyền dịch dinh dưỡng nữa, còn hơn để m.á.u bị rút ngược ra ngoài. Lý Linh Châu không có nhiều kiến thức y học đã suy luận như thế, rồi cậu đánh liều rút kim tiêm ra. Cậu còn đang muốn giúp Dương Bạch Long vượt qua mạt thế an toàn đấy, không thể để mạt thế vừa bắt đầu cậu đã c.h.ế.t vì mất m.á.u được.

 

Lý Linh Châu vịn vách tường lần từng bước từ phòng vệ sinh đi ra, định là sẽ nằm nghỉ ngơi một lát. Nào ngờ cậu còn chưa bước đến giường thì đã nghe ngoài hành lang vang lên tiếng gào rú kinh khiếp, rồi có tiếng cãi cọ, tiếng kêu thét đầy hoảng sợ. Lý Linh Châu hoang mang. Lại có người bị phát bệnh sao? Hay là có đánh nhau?

 

Nhớ lời dặn của Lý Hóa Sinh ban nãy, Lý Linh Châu chưa vội mở cửa ngay mà cẩn thận leo lên giường, nhón chân nhìn qua cửa sổ bằng kính.

 

Bên ngoài hành lang có một nhóm ba, bốn người đang tranh cãi gì đó với nhau. Lý Linh Châu nhìn thấy, trong số đó có một thanh niên đã bắt đầu có biểu hiện giống như Lý Hóa Sinh đã miêu tả, làn da xám xanh, tái nhợt, đôi mắt đỏ ngầu, miệng cứ nhe ra gầm gừ gào rú.

 

Ấy vậy mà người phụ nữ trung niên đứng cạnh anh ta cứ như không hề nhận ra. Bà ta vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y thanh niên đã không còn dáng vẻ của người bình thường kia, miệng của bà sa sả mắng một thanh niên đang đứng quay lưng về phía Lý Linh Châu. Cạnh bên bà là một cô gái khá trẻ, nhưng nét mặt dữ tợn, cũng cùng với người phụ nữ kia mắng anh chàng nọ không ngừng.

 

Thanh niên bị mắng trông rất cao to, vai u thịt bắp nhưng vẫn đứng yên, gục đầu để hai người phụ nữ mắng một lúc. Cho đến khi người thanh niên bị bệnh kia chồm tới, muốn cắn vào người đàn bà trung niên, anh chàng bị mắng mới giật mình, đẩy mạnh một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/anh-ay-la-di-nang-manh-nhat-cua-toi/10-mot-hoi-am-i.html.]

Thanh niên bị bệnh kia rất yếu ớt, bị đẩy một cái đã ngã lăn ra đất. Cánh tay của anh ta gãy lìa, vẫn nằm trong bàn tay của người phụ nữ trung niên, còn anh ta thì ngã xuống nằm bất động. Người phụ nữ trung niên gào lên thảm thiết, vội vã chạy tới đỡ lấy thanh niên kia. Không ngờ, bà vừa đến gần thì anh ta đã chồm dậy, vồ ngay lấy bà.

 

Người phụ nữ trung niên lại gào lên. Anh chàng vai u thịt bắp vừa bị mắng ban nãy liền chạy tới, đạp thanh niên kia văng ra rồi hai tay cắp lấy hai người phụ nữ vác lên vai, chạy như bay về phía cửa phòng bệnh của Lý Linh Châu, vội vã gõ cửa.

 

Lý Linh Châu không nghe rõ anh ta nói gì, nhưng cũng đoán được là anh ta đang cầu cứu. Cậu do dự trong chốc lát rồi mở cửa. Thà là không nhìn thấy thì thôi, một khi đã nhìn thấy, Lý Linh Châu không thể bỏ mặc người khác bị zombie tấn công như thế được. Kiếp trước, nếu Dương Bạch Long đã không bỏ mặc cậu thì bây giờ Lý Linh Châu cũng sẽ cố gắng giúp đỡ người khác trong khả năng của mình.

 

Đầu nghĩ, chân bước, tay mở cửa. Lý Linh Châu nhanh chóng hé ra một khe hẹp để thanh niên vai u thịt bắp kia vác hai người phụ nữ chạy vào.

  

Grào.

 

Lý Linh Châu còn chưa kịp đóng cửa thì một tiếng gào kinh khủng vang lên, và từ chỗ hành lang kia người thanh niên bị gãy một tay đã bò dậy.

 

Không, đó không còn là con người nữa!

 

Khuôn mặt của anh ta bây giờ đã hoàn toàn xám xịt, cơ thể thối rữa, ánh mắt vô hồn, giống hệt với mô tả của Lý Hóa Sinh ban nãy, càng giống với hình ảnh của những bệnh nhân bị nhiễm virus trên mạng. Mùi hôi thối bốc ra nồng nặc, xông thẳng vào khoang mũi của Lý Linh Châu khiến cậu lại choáng váng. Anh ta đã bị biến thành zombie rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận