Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Học Đường
Chương 6: Hình xăm -Trình Túc Kỳ-
Trình Túc Kỳ kinh hồn bạt vía, tức giận đứng ở cầu thang, Hứa Ý Nghênh mắt long lanh nước, liếc nhìn Sầm Thủy Loan, không nói gì.
Không cần nói cũng biết, Sầm Thủy Loan chỉ muốn c.h.ế.t quách đi cho rồi. Diêu Tư Cứu đứng bên cạnh bị Sầm Thủy Loan kéo c.h.ặ.t t.a.y áo, giật giật, không rút ra được.
Trong bầu không khí yên lặng kỳ lạ này, Sầm Thủy Loan chợt nhớ đến một bài thơ.
“Côn trùng mùa hè cũng im lặng vì tôi, im lặng là Cambridge đêm nay…"
Ba người đều nhìn cô, Sầm Thủy Loan cười gượng gạo hai tiếng, cố nặn ra một nụ cười.
"Các cậu biết câu trước của câu thơ này là gì không?" Cô tự hỏi tự trả lời, "Đó là: lặng lẽ là tiếng sáo chia ly...Hay là chúng ta giả vờ như không nhìn thấy nhau, từ nay về sau mỗi người một ngả..."
Chưa nói hết câu, Trình Túc Kỳ cười mỉa mai, bỗng nhiên giơ tay ném thứ gì đó về phía Sầm Thủy Loan.
Sầm Thủy Loan sững sờ, chỉ thấy một vật màu đen bay về phía mình, hình như còn có chân đang giãy giụa trên không trung. Cô thót tim, nhưng vì khoảng cách quá gần, nhất thời không phản ứng kịp.
Giữa không trung bỗng xuất hiện một bàn tay, vững vàng bắt lấy vật đó lại.
Bầu không khí hơi ngưng trọng.
Sầm Thủy Loan chớp chớp mắt, trái tim đang treo lơ lửng dần dần hạ xuống, quay đầu nhìn Diêu Tư Cứu, người không biết từ lúc nào đã đưa tay ra.
Diêu Tư Cứu cúi đầu nhìn con nhện đồ chơi màu đen trong lòng bàn tay, hàng mi dày và dài in bóng trên gò má.
Một lúc sau, Diêu Tư Cứu ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn thẳng vào Trình Túc Kỳ đang đứng đối diện, lên tiếng.
"Quá đáng rồi, Trình Túc Kỳ."
Trình Túc Kỳ cười khẩy, vẻ mặt kiêu ngạo.