Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Học Đường
Chương 19: Ăn kẹo mạch nha trong giờ học
Diêu Tư Cứu cố ý đi chậm lại trên đường về lớp, nhưng cho đến khi đi đến cửa lớp, người cậu muốn đợi vẫn không thấy đâu.
Vừa bước vào lớp, bạn cùng bàn của cậu đã lao đến, vẻ mặt như bị sét đánh ngang tai.
"Diêu Tư Cứu!! Cậu biết vừa nãy giáo viên chủ nhiệm nói gì với tớ không!! Thầy ấy vậy mà lại đồng ý cho tớ đổi chỗ với Sầm Thủy Loan!!!"
Diêu Tư Cứu chớp mắt, nhìn cậu bạn: "Thật à?"
"Đương nhiên là thật rồi!!! Tớ lừa cậu làm gì!!" Bạn cùng bàn kêu gào xong, nhìn thấy vẻ mặt của Diêu Tư Cứu thì nghẹn lời, đau lòng tố cáo cậu, "Diêu Tư Cứu, cậu đang cười!!!"
Tiểu Bạch của Khôi Mao
Bị cậu bạn nói vậy, Diêu Tư Cứu ngẩn người, đưa tay lên sờ khóe miệng, phủ nhận: "Không có."
Bạn cùng bàn của Diêu Tư Cứu thở dài não nề đi dọn dẹp đồ đạc của mình, Sầm Thủy Loan chậm chạp đến sau, nhận được tin tức, ôm đồ ăn vặt chạy vào lớp, niềm vui sướng hiện rõ trên khóe mắt đuôi mày.
Diêu Tư Cứu ngồi trên ghế, bạn cùng bàn và người ngồi phía sau bên phải đều đang hối hả thu dọn đồ đạc, cậu lật sách đọc hai dòng, đưa tay lên day trán.
Đau đầu.
Nhưng lại hơi muốn cười.
Việc Sầm Thủy Loan chuyển chỗ ngồi lần thứ hai này, mọi người trong lớp đều thấy, nghi ngờ trong lòng, nhưng không ai nói ra.
Điều khiến Diêu Tư Cứu bất ngờ là, sau khi Sầm Thủy Loan chuyển sang ngồi cạnh cậu, lại thật sự không gây chuyện gì, ngoại trừ việc thường xuyên chạy ra ngoài mua đồ ăn vặt nên lúc nào cũng vào lớp sát giờ chuông reo, thì thời gian còn lại đều ngoan ngoãn học bài.
Trước giờ học Lịch sử, Sầm Thủy Loan lại chạy ra ngoài mua đồ ăn, gần vào học mới vội vàng chạy về chỗ ngồi.
Cô vừa ngồi xuống đã đặt thứ trong tay lên bàn, hào hứng khoe với Diêu Tư Cứu.
"Lớp trưởng, tớ mua kẹo mạch nha!"
Diêu Tư Cứu không biết nói gì, gật đầu.
Sầm Thủy Loan xé vỏ kẹo bỏ một viên vào miệng, Diêu Tư Cứu nhìn dáng vẻ cười tủm tỉm của cô, câu "ăn ít kẹo thôi" cuối cùng vẫn không nói ra được.
Nhưng Sầm Thủy Loan không cười được bao lâu, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên dữ tợn.
Diêu Tư Cứu bị vẻ mặt méo mó của cô làm cho giật mình, nhíu mày hỏi cô: "Sao thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-hoc-duong/chuong-19-an-keo-mach-nha-trong-gio-hoc.html.]
Sầm Thủy Loan không nói gì, cầm cốc nước trên bàn lên tu ừng ực, một lúc sau mới bình tĩnh lại, ôm n.g.ự.c cười.
"Không sao không sao, kẹo mạch nha này dính răng thật đấy, vừa nãy dính chặt hai hàm răng của tớ lại, mãi không tách ra được."
Diêu Tư Cứu không ngờ lại là vì lý do này, ngẩn người một lúc, cũng không nhịn được cười.
"Ăn ít kẹo thôi." Cuối cùng vẫn nói ra.
Sầm Thủy Loan cười tủm tỉm đồng ý, kết quả giữa giờ học Ngữ văn lại thèm ăn. Sầm Thủy Loan liếc nhìn giáo viên Ngữ văn đang quay lưng viết bảng, lén cúi đầu xuống, dùng tay che miệng nhanh chóng nhét một viên kẹo mạch nha vào miệng.
Diêu Tư Cứu nhìn cô một cái không đồng tình, bị nụ cười vô liêm sỉ của Sầm Thủy Loan đánh bại.
Giáo viên Ngữ văn viết bảng xong, quay người lại đặt sách giáo khoa xuống, đẩy đẩy cặp kính dày, nhìn đoạn văn trên sách nói.
"Đoạn văn tiếp theo, chúng ta mời một bạn đọc nhé."
Bà vừa ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Sầm Thủy Loan đang cúi đầu giả vờ chăm chú đọc sách, chỉ vào cô: "Sầm Thủy Loan nào."
"..." Thế giới tiểu thuyết đúng là cẩu huyết.
Kẹo mạch nha trong miệng bắt đầu phát huy tác dụng, Sầm Thủy Loan thử há miệng, không há ra được.
Giáo viên trên bục giảng gõ bàn, gọi cô: "Sầm Thủy Loan, làm gì đấy?"
Sầm Thủy Loan có khổ mà không nói được, đáng thương nhìn giáo viên một cái, tay đặt dưới bàn điên cuồng kéo tay áo Diêu Tư Cứu.
Diêu Tư Cứu vừa tức vừa buồn cười, cuối cùng bất lực lên tiếng nói dối thay cô.
"Thưa cô, hôm nay bạn ấy bị đau họng, không nói được ạ."
Lý do này quả thực hơi gượng ép, nhưng hình tượng của Diêu Tư Cứu trong mắt giáo viên rất chỉn chu, giáo viên Ngữ văn không nói gì, gọi người khác đọc.
Đợi đến khi kẹo mạch nha trong miệng tan ra, Sầm Thủy Loan vừa định cảm ơn Diêu Tư Cứu, lại nhớ đến hình tượng “đau họng” cậu ấy đã tạo dựng cho mình, xé một tờ giấy viết chữ "cảm ơn" đưa qua.
Diêu Tư Cứu liếc nhìn, rút tờ giấy qua, viết nguệch ngoạc bốn chữ rồi đưa lại cho cô.
Sầm Thủy Loan nhìn bốn chữ "không có lần sau" trên tờ giấy, nịnh nọt cười gật đầu, Diêu Tư Cứu liếc nhìn cô, thở dài.
Người bạn cùng bàn cũ của Diêu Tư Cứu, nay phải ngồi phía sau bên phải, được một phen trợn mắt há mồm.
Chờ, chờ đã, đây vẫn là lớp trưởng chính trực công minh ngày nào sao!