Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Học Đường

Chương 1: Xuyên sách Đại tỷ cao trung

Có chuyện gì khủng khiếp hơn việc tỉnh dậy phát hiện mình xuyên không ư? Có, đó là tỉnh dậy thấy mình đang ngồi trong lớp học, giữa tiết Toán cao trung.

 

Sầm Thủy Loan xoa xoa cái cổ nhức mỏi vì nằm sấp ngủ, mơ màng mở mắt.

Toán học bắt buộc 1. (Toán lớp 10)

 

Cô suýt chút nữa thì bật dậy.

"Trời ơi...đây là ác mộng gì thế này?!?" Sầm Thủy Loan dụi dụi mắt, ôm n.g.ự.c kinh hãi thốt lên.

Có lẽ vì quá bất ngờ, Sầm Thủy Loan không kiểm soát được âm lượng. Thầy giáo trên bục giảng đang hăng say giảng bài, bị cô cắt ngang đột ngột, nghẹn họng, mắt trợn tròn.

 

"Sầm Thủy Loan! Em không nghe giảng thì ngủ, đừng làm ảnh hưởng đến người khác!"

Mới tỉnh dậy mà...

 

Sầm Thủy Loan bị mắng đến ngơ ngác, ngẩng đầu nhìn lên bục giảng, nhìn thấy một gương mặt xa lạ.

Đây là ai?!

 

Sầm Thủy Loan há hốc mồm, mắt tròn mắt dẹt nhìn chằm chằm thầy giáo, trông vô cùng buồn cười. Thầy giáo Địa Trung Hải* nhìn biểu cảm như đang khiêu khích của cô, tức giận ném sách giáo khoa, đập mạnh xuống bàn, quát:

"Sầm Thủy Loan! Em làm cái trò gì thế?! Lên đây đứng! Ra cạnh bục giảng nghe bài!"

 

   *"Thầy giáo Địa Trung Hải" (地中海老师 - dì zhōng hǎi lǎo shī) là một cách nói hài hước, ẩn dụ trong tiếng Trung Quốc để chỉ những người đàn ông bị hói đầu, đặc biệt là kiểu hói hình chữ M, phần tóc ở giữa đỉnh đầu rụng gần hết, chỉ còn lại tóc ở hai bên và phía sau, trông giống như hình dạng của biển Địa Trung Hải trên bản đồ.

 

"..." Từ nhỏ đến lớn chưa từng bị giáo viên ghét bỏ như vậy, Sầm Thủy Loan với bộ não còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, im lặng cầm sách đứng dậy, chuẩn bị đi vòng ra phía sau ghế của bạn cùng bàn.

Cậu bạn phía sau mà cô cũng không quen biết cười khẩy hai tiếng, hạ giọng giơ ngón tay cái về phía cô.

"Chị, đỉnh đấy."

 

Sầm Thủy Loan không muốn để ý đến cậu ta, bạn cùng bàn của cậu nam sinh đá cậu ta một cái, cậu ta vô tư lự nằm dài ra bàn.

 

"Trần Nhĩ Ngạn, cậu còn chưa biết tính khí lúc mới ngủ dậy của Loan tỷ à."

Sầm Thủy Loan dừng bước, nhíu mày nhìn cậu nam sinh vừa nói với vẻ khó tin.

"Cậu là ai?!"

 

Trần Nhĩ Ngạn cười, quay đầu mắng cậu bạn kia:

"Nói cậu đấy, tưởng cậu là ai hả, Đường Sơ Chu!"

Má ơi!

 

Sầm Thủy Loan như c.h.ế.t đứng, máy móc đi lên bục giảng, ánh mắt vô định nhìn về một hướng.

Trên bục giảng, thầy giáo liếc nhìn cô một cái, rồi lại quay đi, lại liếc nhìn cô một cái, cuối cùng không nhịn được nữa.

 

"Đọc sách đi! Em nhìn Diêu Tư Cứu làm gì!"

Má ơi!

Sầm Thủy Loan giật mình, quyển sách trên tay rơi bịch xuống đất.

 

Cô cúi xuống nhặt sách, bỏ lỡ ánh mắt của cậu nam sinh có ngũ quan tinh tế đang nhìn về phía mình. Thầy Toán thở dài bất lực, tiếp tục giảng bài.

Sầm Thủy Loan đứng thẳng dậy, cầm sách với vẻ mặt phức tạp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận