Khi Con Sen Nghe Hiểu Được Tiếng Mèo

1. Con mèo này đang nói chuyện sao?

Phùng Niệm là một cô gái có vấn đề về tâm lý.

Trong một hôm, cô nghe được một con mèo nói tiếng người.

Không sai, Phùng Niệm vô tình nghe thấy suy nghĩ của một con mèo.

Hôm đó, Phùng Niệm tăng ca đến tận khuya, lê bước về đến dưới chung cư, ngẩng đầu lên thấy căn hộ của mình tối om.

Phùng Niệm sụp đổ ngay tại chỗ.

Áp lực công việc, sự trách móc của sếp, đồng nghiệp xa lánh, cuộc cãi vã nảy lửa với bạn trai, bố mẹ thì cứ giục cưới mà chẳng bao giờ hiểu cô.

Một mình bươn chải nơi thành phố xa lạ, về nhà lúc nửa đêm chỉ có căn phòng trống rỗng và hộp cơm nguội lạnh chờ đợi.

Gánh nặng của người trưởng thành như một ngọn núi khổng lồ, ngay khi Phùng Niệm vừa rời khỏi danh phận sinh viên, nó đã từng lớp từng lớp đè lên cô.

Phùng Niệm ngồi thụp xuống bên bồn hoa, nước mắt như vỡ đê.

Cảm xúc tích tụ bao lâu nay như tìm được đường thoát, Phùng Niệm cứ thế khóc giữa đêm khuya vắng lặng.

Khóc đủ rồi, Phùng Niệm lau mặt, chuẩn bị đứng dậy về nhà, nhưng đúng lúc đó, bỗng nghe thấy tiếng sột soạt từ bồn hoa.

Có thứ gì đó đang bò về phía cô.

Kèm theo đó là những tiếng lẩm bẩm khe khẽ.

Phùng Niệm đứng sững lại, chân tay cứng đờ.

Gió thổi qua tán cây, tiếng xào xạc vang lên, khiến Phùng Niệm nổi cả da gà.

Tiếng thì thầm càng lúc càng gần, lần này Phùng Niệm nghe rất rõ.

“Ghét mèo vàng, ghét mèo vàng.”

“Chết đói rồi, c.h.ế.t đói rồi, muốn ra cửa hàng tiện lợi ăn buffet.”

“Mà nói mới nhớ, dạo này A Hoa sao chẳng ra ngoài nữa?”

Phùng Niệm khẽ lùi lại, tay mò vào túi rút ra chai xịt chống sói, nín thở, căng mắt nhìn chằm chằm vào bụi cỏ.

Nhưng ngay sau đó, một con mèo béo ú với bộ lông đen trắng nhảy ra.

Toàn thân nó đen tuyền, chỉ có quanh miệng, bốn chân và phần bụng dưới là trắng tinh.

Mõm nhọn hoắt, người thì tròn như cục bông, nhìn phát là biết không thông minh lắm.

Tiếng nói lập tức im bặt.

Phùng Niệm và con mèo cứ thế đứng yên, bốn mắt nhìn nhau, sững sờ mất mấy giây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/khi-con-sen-nghe-hieu-duoc-tieng-meo/1-con-meo-nay-dang-noi-chuyen-sao.html.]

Khi Phùng Niệm còn chưa kịp phản ứng, giọng nói kia lại vang lên.

“Người này đang làm gì thế nhỉ?”

“Cô ta định cho mình ăn đồ hộp à? Nhưng nhìn cô ấy vừa thấp vừa yếu, không giống kiểu người săn được đồ ăn.”

Phùng Niệm c.h.ế.t lặng.

Khoan đã… con mèo này đang nói chuyện sao?

Sau đó, giọng nói ấy tiếp tục:

“Mắt cô ấy đỏ hoe kìa. Cảnh sát trưởng nói, con người mà như thế là đang rất buồn.”

“Nếu vậy thì… Đại Vương Mèo ta sẽ ở lại với cô ấy một lát vậy.”

Nói rồi, con mèo béo lạch bạch bước đến bên chân Phùng Niệm.

Nền gạch buổi đêm khá lạnh, nó dùng đuôi lót dưới chân, ngồi xuống ngay ngắn.

“Hây dô, đừng để chân nhỏ của ta bị lạnh.”

“Này, ta chỉ có thể ở với cô một lát thôi đấy. Mau chóng ổn định rồi về tổ đi, ta đói đến mức bụng đau rồi.”

Phùng Niệm đứng giữa ranh giới của việc “tôi bị điên” hay “tôi thật sự điên mất rồi”, cuối cùng vẫn quyết định thử một chút.

“Hay là… vào nhà tôi ăn chút gì nhé?”

Ngay lập tức, một cái bóng đen trắng lao vút đi với tốc độ ánh sáng, kèm theo tiếng mèo thét thất thanh.

“Cái gì phát ra tiếng nói vậy?!”

Sau đó.

Phùng Niệm đưa con mèo đen trắng về nhà.

Giữa đêm khuya thế này mà gặp được một bé mèo thiên thần đúng là may mắn hết sức.

Hơn nữa, nó còn biết nói chuyện, hiểu ý người nữa chứ.

Nhưng rất nhanh sau đó, Phùng Niệm phát hiện ra có gì đó không đúng.

Vừa bước vào nhà, con mèo đen trắng vừa trầm trồ khen tổ ấm của Phùng Niệm rộng rãi, vừa bắt đầu nhảy nhót khắp nơi.

“Cái này là gì đây? Cắn thử phát xem sao.”

“Cái thứ này là gì thế? Đúng lúc móng ta ngứa, cào một tí vậy.”

“Thứ này nhìn xấu quá, để ta giúp cô đẩy nó sang một bên.”

Sau một trận đồ đạc rơi loảng xoảng, trước khi nó kịp lật cái chai thứ bảy, Phùng Niệm cuối cùng cũng tóm được nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận