Trạm Xuân Sơn
Chương 6
Hôm sau, trời còn chưa sáng ta đã dậy, tách vỏ hạt dẻ, luộc chín, ép vào khuôn, làm một đĩa bánh hoa mai, rồi nấu một nồi súp mì hạt dẻ.
Tam ca nhìn bánh với cháo, mắt chữ A mồm chữ O: "Muội làm đấy à?"
Ta gật đầu.
Tất cả đều là do đại bá mẫu dạy, trước kia bà ấy từng làm đầu bếp cho nhà giàu.
"Ngon quá! Với tay nghề này, muội có thể mở hàng quán được rồi đấy."
Tam ca ăn hết miếng này đến miếng khác, miệng không ngừng khen ngon: "Quả thật không tệ, không ngọt mà cũng không ngấy."
Nhị ca nhìn ta: “Không ngờ muội lại khéo tay như vậy."
Được khen, ta càng thêm hăng hái: "Muội còn biết làm nhiều món khác nữa, nếu các huynh thích, ngày mai muội lại làm."
"Quả thật không tệ." đại ca ăn một miếng mì: "Sợi mì dai, ngon hơn cả mì bán ở quán."
Tam ca nghe vậy, mắt sáng rực lên: "Hay là chúng ta mở một quán ăn đi, Ni Nhi làm đầu bếp, ta làm phụ bếp."
Nhị ca cười nói: "Nghĩ đâu xa vậy, chúng ta lấy đâu ra tiền chứ?"