Trạm Xuân Sơn

Chương 2

Ba huynh đệ họ, nhị ca là tốt nhất, nói chuyện nhẹ nhàng, ta thích nói chuyện với nhị ca.

Nhị ca hỏi chuyện nhà ta, nghe xong hắn thở dài.

Tam ca cười khẩy: "Bán con trai bán con gái, sao không bán mình đi? Nói đi nói lại, chính là ích kỷ."

Ta ngạc nhiên nhìn tam ca.

"Làm việc thôi." Đại ca ngẩng đầu nhìn trời, tiếp tục làm việc.

"Về sớm đi."

Nhị ca đội mũ của mình lên đầu ta: "Trên đường cẩn thận một chút, đừng chạy lung tung, lạc mất thì phiền phức đấy."

Ta cười gật đầu: "Nhị ca yên tâm, muội nhớ đường mà."

Nhị ca mỉm cười đứng trên bờ ruộng, tiễn ta rời đi.

Buổi tối ta làm ba món sở trường, còn nướng bánh nữa.

"Mọi người về rồi." Nghe thấy tiếng động ngoài sân, ta vui vẻ ra đón: "Vừa đúng lúc rửa tay ăn cơm."

Đại ca gật đầu với ta, nhị ca đứng trước bàn ngửi mùi thơm của thức ăn:

"Muội giỏi quá, làm nhiều món thế."

Tam ca rửa tay xong ngồi xuống bên bàn, nhón một miếng thịt bỏ vào miệng, nếm thử một chút, mắt sáng lên: "Tiểu nha đầu được đấy, ngon."

Ta mỉm cười.

Nhị ca cười vỗ tay tam ca: "Cha mẹ còn chưa đến."

Tam ca hừ một tiếng, hướng vào trong nhà gọi cha mẹ, lại quay đầu nói với ta: "Mẹ ta nấu ăn dở tệ, sau này việc nấu cơm trong nhà muội phụ trách nhé."

"Vâng, không vấn đề gì ạ!" Ta gật đầu lia lịa.

Chỉ cần ta có ích là được.

"Cười lên trông ngốc thật." Tam ca bĩu môi.

Ta vội vàng ngừng cười, sợ hắn phát hiện ra ta thật sự ngốc nghếch.

"Không được nói Ni Nhi như vậy." Cố đại nương đi ra, trừng mắt nhìn tam ca: "Ni Nhi nhát gan, con nói chuyện khách khí một chút."

Tam ca gãi đầu: "Biết rồi biết rồi, sau này con sẽ nói chuyện nhỏ nhẹ với muội ấy, được chưa?"

Nói xong lại nhìn ta: "Đồ ngốc, ngồi xuống đi, định đứng ăn à?"

Hắn vừa nói xong, cả nhà đều trừng mắt nhìn hắn.

Ta cẩn thận ngồi xuống cạnh Cố đại nương. Cố lão cha ăn một miếng đậu phụ ta hầm, ừ một tiếng: "Ni Nhi làm đậu phụ này rất ngon, hợp cơm."

"Ngon thật." Tam ca nói: "Chỉ ba món này thôi, con có thể ăn mười bát cơm."

Cố đại nương trừng mắt nhìn hắn: "Con ăn mười bát, người khác còn ăn được nữa không? Bụng như cái động không đáy vậy."

Mọi người đều cười, tam ca cũng chẳng quan tâm, tự mình đứng dậy đi lấy thêm cơm. 

Bạn cần đăng nhập để bình luận