Thẩm Quân Tuyết

Chương 6

Đế quân cầm lọ hoa lộ rời đi, sáng sớm hôm sau, ta liền nhận được giấy báo nhập học do chim Tinh Vệ gấp rút gửi đến.

Ta thu dọn sách vở, tự làm cho mình mấy cái bánh bao chay thập cẩm.

Ta không có xe phượng của riêng mình, nhưng may mắn là đã học được cách cưỡi kiếm trong lớp sơ cấp, dù hơi tốn sức một chút.

Không ngờ, ta vừa chuẩn bị xuất phát, lại nhìn thấy xe phượng của Linh Dung.

Nó vừa vặn đáp xuống trước vườn của ta, Linh Dung thò đầu ra ngoài.

"Lên xe đi, Thẩm Quân Tuyết, ta cũng đã xin phụ hoàng cho lên lớp trung cấp rồi, ngươi, vẫn phải xách cặp làm điểm tâm cho ta đấy."

Nàng ta lắc lư cái đầu, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Có xe mà không đi thì đúng là ngu! Ta sải bước lên xe phượng.

Bánh điểm tâm ta làm ngon đến vậy sao?

Cặp ta xách thơm hơn người khác xách à?

Vì vậy mà kế muội chẳng ra gì này của ta, có thể vứt bỏ thần tượng Đông Trạch Thần Quân của nàng ta, để lên lớp cùng ta ư?

Linh Dung tỏ ra vô cùng vui vẻ, hoàn toàn thật lòng.

Nói rằng nàng ta không có chút mưu đồ nào, ta không tin!

Quả nhiên...

Khi ta bước vào Thần Học Điện lớp trung cấp, Linh Dung nhất quyết ngồi hàng ghế đầu.

Là con gái Thiên Đế, những người khác đương nhiên nhường chỗ cho nàng ta.

Là bạn đồng học, ta đành ngồi phía sau nàng ta.

Khi ta nhìn thấy vị sư phó phong nhã bước vào, ta mới biết, mưu đồ của nàng ta rốt cuộc là gì.

Khác với vẻ ngạc nhiên của ta, Linh Dung lại tỏ ra vui mừng như một lẽ dĩ nhiên.

Ta thấy nàng ta suýt chút nữa thì gọi Thanh Điểu kéo băng rôn, đom đóm bay lượn để chào mừng sư phó mới của lớp trung cấp – Đông Trạch thần quân.

Đông Trạch khẽ gật đầu với ta một cái gần như không thể nhận ra, ánh mắt dịu dàng như nước.

Ta nhìn bóng lưng Linh Dung nhảy nhót, không khỏi bật cười, sớm biết Đông Trạch Thần Quân tới lớp trung cấp dạy học, ta cần gì phải vất vả như vậy chứ.

Lớp trung cấp khác với lớp sơ cấp, học sinh ở đây đều là con cháu của các vị thần, tuổi tác cũng không khác mấy so với ta và Linh Dung.

Ta vẫn như trước, chăm chỉ ghi chép bài vở, chuyên tâm học hành.

Chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến những chuyện khác.

Nhưng Linh Dung lại tìm thấy cảm giác vượt trội hơn người trong số những người đồng trang lứa này, điều mà trước đây ở lớp sơ cấp nàng ta chưa từng có được.

Nàng ta hệt như đứa trẻ lần đầu được ăn kẹo, vui sướng đến mức cái đuôi sắp vểnh lên trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận