Thẩm Quân Tuyết

Chương 13

Trong thời gian ẩn náu, ta phát hiện ra rằng không phải ma thú nào cũng to lớn và mạnh mẽ.

Cũng có những con rất dễ bắt nạt.

Nếu ngươi không nói linh châu là lớn hay nhỏ, ta đành phải chọn con yếu rồi.

Con yếu? Lần trước ta có thấy một con ma thú già yếu, đi lại lom khom, da mặt chảy xệ, ta thật sự không nỡ xuống tay.

Ta nhìn quả trứng ma thú khổng lồ trước mắt, thì thầm: "Xin lỗi nhé, nhóc con..."

Ta nhìn quả trứng đó ba ngày liền, mỗi ngày đều nhóm lửa nướng khoai ma bên cạnh.

Rồi tự đấu tranh tư tưởng.

Thẩm Quân Tuyết, ngươi đúng là suy đồi đạo đức!

Ngươi lại đi bắt nạt một quả trứng!

Mẹ kiếp, thật mất mặt!

Thôi được rồi, ta buông búa xuống.

Ta nên đi tìm một con ma thú đường đường chính chính đánh một trận.

Bất kể là ta g.i.ế.c nó hay nó g.i.ế.c ta, ít ra cũng quang minh lỗi lạc.

Ngay lúc ta quyết định trả lại quả trứng ma thú, nó bỗng nhiên phát ra tiếng "đùng đùng".

Ta giật mình quay đầu lại, vỏ trứng đã bị phá vỡ từ bên trong.

Một con ma thú lông lá cao hơn cả ta từ trong trứng chui ra, bổ nhào vào người ta.

Ta suýt chút nữa thì c.h.ế.t khiếp, nhưng khi mở mắt ra, lại thấy một đôi mắt ngây thơ trong sáng đang nhìn ta trìu mến, thân thể nó vui vẻ cọ cọ vào người ta.

Nó coi ta là mẹ nó rồi sao?

Ta:...

Ặc, trước đây có ai nói với ta ma thú con lại đáng yêu thế này đâu.

Mặt ta bị con ma thú nhỏ l.i.ế.m đầy nước miếng.

Ta phải rất vất vả mới thoát khỏi nụ "hôn cưỡng chế" này.

Ta ra hiệu bằng tay, chỉ vào mình rồi lắc đầu, sau đó vẽ một vòng tròn trên bụng.

Ta nói: "Ta không phải mẹ ngươi."

Ta thấy mình ra hiệu rất rõ ràng, nhưng con ma thú nhỏ này lại càng nhảy nhót tưng bừng hơn.

Được rồi, ta đã đánh giá cao khả năng hiểu biết của nó.

Vậy là, đây không phải nghiệp chướng do ta gây ra, nhưng ta phải có trách nhiệm...

Con ma thú nhỏ nhào lộn trên người ta một hồi rồi cũng mệt, nó bắt đầu há miệng ra đầy vui vẻ.

Nó không hiểu ta, nhưng ta lại hiểu được ý nó!!

Cái dáng vẻ đòi ăn này, sao giống y mấy con gà con ta nuôi ở trần gian vậy?

Ta im lặng ném cho nó một củ khoai ma, nó "ực" một cái nuốt chửng.

Ta lại thử đưa cho nó con thỏ ma, lại nghe "ực" một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận